
Lúc nhìn thấy HLV Lê Thụy Hải vẫn tươi cười bắt tay chúc mừng các cầu thủ và BHL của chủ nhà, trong khi các học trò đất Cảng ngồi gục đầu dưới sân, nhiều người đã không nén được ấm ức hét lên: “Ông Hải hết phép”, “Ông Hải nói phét”, “Lê Thụy Hải từ chức đi”… Nhưng những tiếng la ấy như lạc vào vô vọng trong cơn mưa tầm tã và trong cái không khí tưng bừng như mở hội trên sân Rạch Giá.
Trong phòng họp báo, HLV Lê Thụy Hải cho rằng ông hài lòng về trận đấu vì hai đội đã chơi hay, đẹp và cống hiến. Đồng thời ông chẳng có gì không hài lòng về các học trò, chỉ hơi buồn vì thua trận. Tuy nhiên, với cách trả lời tưng tửng và đầy khiêu khích khi trả lời những câu hỏi của giới truyền thông, HLV họ Lê bảo thành tích bết bát của V.HP thì ai cũng thấy, nhưng điều đó chẳng phải lý do để ông từ chức, còn vực dậy đội bóng thế nào thì đó là chuyện của ông.

Gặp chúng tôi ngoài cửa SVĐ, bác Nguyễn Mạnh Hiền – nguyên chủ tịch Hội CĐV Hải Phòng nắm tay tôi buồn bã: “Đội bóng của bác nguy lắm rồi cháu ơi, chắc rớt hạng quá. Giờ phải làm sao đây?”. Câu hỏi và ánh mắt khắc khoải của bác khiến tôi chẳng biết trả lời sao cho ổn, mà có lẽ nói gì cũng bằng thừa, bởi an ủi hay khích lệ biết đâu lại làm cho CĐV nhiệt thành đất Cảng buồn thêm.
Chiều qua, sân Rạch Giá đã biết thế nào là “pháo sáng đất Cảng” khi nó cháy trên khán đài Rạch Giá lúc đội chủ nhà ghi bàn thắng. Hành động ấy của CĐV Hải Phòng đã vi phạm luật chơi, nhưng có lẽ đấy cũng là hành động để nói thay sự ẩn ức của họ!?
Riêng tôi, lúc đang viết bài này, tôi cứ nhớ hoài gương mặt của Hoàng “say” (một CĐV nhiệt thành đất Cảng) ngồi theo dõi trận đấu ở một góc khán đài với ánh mắt đau đáu, vô vọng. Cũng như hình ảnh 2 chiếc xe ca chở các CĐV Hải Phòng rời Kiên Giang trong cơn mưa như trút mà chẳng buồn ăn uống gì, tự dưng khiến các phóng viên cảm thấy nao lòng.
Đường về nhà của họ sẽ xa, xa lắm…
Bongdaplus.vn