
Thế nhưng, đằng sau nỗi ám ảnh khi phải bơi ở biển lớn là những cơ hội lớn cho người trong cuộc.
Người ta từng nhắc đến chiếc ghế của ông Phạm Công Lộc với tất cả sự ái ngại. Cũng đúng thôi, N.SG đã đoạn tuyệt với người giúp mình giành chức vô địch Cúp QG HLV Mai Đức Chung là để nuôi tham vọng lớn cùng ông Phạm Công Lộc. Chữ “lớn” ở đây không phải là trụ hạng mà là thứ hạng cao ở V-League, thậm chí, phải thỏa chí tang bồng tại đấu trường châu lục.
Nhưng, ông Lộc và N.SG lại thể hiện một diện mạo nhợt nhạt trước khi bước vào AFC Cup. Mà lẽ đời, trong chưa ấm thì ngoài khó mà êm. Vậy mà khi cái ghế đang chông chênh, rung lắc thì ông Lộc cùng các học trò lại phải tham gia một hành trình dài và mệt mỏi.
Thế nhưng, nếu nhìn vào tấm gương của B.BD trước đây, khi họ biết lấy cảm hứng từ đấu trường châu lục để chinh phục đỉnh cao V-League thì người ta thấy rằng, thi đấu nhiều, va chạm nhiều không chỉ mang đến mệt mỏi, mà còn là cơ hội để các đội bóng tìm sự hoàn hảo trong lối chơi.
Có vẻ, ông Lộc và N.SG “tươi” hơn sau trận ra quân tại AFC Cup. Bằng chứng là sau trận hòa trên đất Malaysia, họ quay về quật đổ đối thủ lớn SHB.ĐN tại V-League.
Người ta nhận ra rằng, vấn đề của ông Lộc là sự tự tin, khả năng tìm ra một chiến thuật thật phù hợp cho một đội bóng vốn nhiều cầu thủ cá tính. Và, khi có cơ hội “va đập” thật nhiều, dám đương đầu với thách thức thì ông Lộc dường như đã vỡ ra chân lý. Phải chăng, khi không sợ đấu trường lớn, ông Lộc đã biết tìm ra chìa khóa dẫn đến thành công ở sân chơi nhỏ?
Bongdaplus.vn