Một mùa giải đã qua đi và niềm hạnh phúc tột cùng của người chiến thắng luôn song hành với nỗi buồn khôn tả của kẻ thất bại, của những đội phải xuống hạng. Có rất nhiều yếu tố quan trọng quyết định thành bại của một đội bóng. Nhưng vai trò của HLV vẫn đứng ở vị trí số một và xung quanh họ cũng có nhiều câu chuyện cảm động đầy tình người.
HLV HỮU THẮNG - TẤT CẢ TRONG MỘT
“Bọn em xả thân, thi đấu quyết tử để giành chiến thắng cũng vì anh Thắng”, rất nhiều cầu thủ SLNA đã thừa nhận như vậy sau khi lên ngôi vô địch V.League 2011. Những tâm sự ấy phần nào phác hoạ chân dung của HLV Hữu Thắng - vị “tướng” không chỉ giỏi chuyên môn mà còn rất có tài thu phục nhân tâm.
Trước trận gặp HN.T&T, HLV Hữu Thắng gặp gỡ các học trò để tâm sự về nỗi khao khát vô địch kéo dài 10 năm của NHM xứ Nghệ, về danh tiếng của lò đào tạo bóng đá số một Việt Nam. Nhưng điều khiến các cầu thủ xúc động nhất là tâm sự thẳng thắn về cuộc đời chìm nổi của mình với bóng đá xứ Nghệ. HLV Hữu Thắng đã mất 10 năm, chịu nhiều điều tiếng, sự nghi ngại và đây là cơ hội để gột rửa tất cả, đưa cuộc đời bước sang một trang mới. Tất cả các cầu thủ, từ nội đến ngoại, từ công đến thủ, từ đá chính đều dự bị, đều lịm người đi, thậm chí còn rơi lệ khi nghe những câu chuyện ấy và biến tình cảm đó thành quyết tâm, hành động trên sân.
Ở Nghệ An, rất nhiều người nể phục Hữu Thắng bởi anh đã từ chối những nơi lương cao, bổng hậu, lực lượng dồi dào để trở về với đội bóng quê hương và đối mặt với rất nhiều khó khăn, chướng ngại. Trong cả mùa giải, nhiều thời điểm khó khăn, Hữu Thắng cũng mất ăn, mất ngủ và những băn khoăn, tiếng thở dài trong những đêm mất ngủ của người thầy cũng khiến các học trò cảm động. Anh trở thành biểu tượng của đức hy sinh, tinh thần tận tuỵ, vượt khó vì đội bóng và chính điều đó khiến các học trò tự nguyện xả thân.
HLV Hữu Thắng rất tình cảm nhưng cũng cực kỳ nghiêm khắc. Có nhiều giai thoại và một trong số đó là câu chuyện vị tướng trẻ “xử lý” Văn Quyến. Cựu tuyển thủ này vi phạm kỷ luật, HLV Thắng tuyên bố trước toàn đội án kỷ luật phạt tiền nhưng buổi tối, ông lại tới phòng, rút tiền túi cho Quyến nộp phạt. Tiền vệ Hồng Việt từng vướng vào ma tuý và trở lại được với bóng đá là nhờ ơn Hữu Thắng bởi “chú ấy là tượng đài mà chấp nhận lấy cả uy tín của mình để bảo lãnh cho tôi nên nếu không có gắng vì chú, vì đội bóng là có tội”. Ở HLV Hữu Thắng, người ta có thể nhìn thấy rất nhiều vai trò, với cầu thủ, khi anh là bạn, lúc lại là anh, khi sử dụng cánh tay quyền lực, lúc lại vỗ về an ủi.
Mười năm thăng trầm của SLNA là mười năm chìm nổi của Hữu Thắng và khi tái hợp, Hữu Thắng thổi toàn bộ cá tính của mình để xây dựng đội bóng máu lửa, không khoan nhượng, khôn ngoan và khoa học. Có thể nói, Hữu Thắng là hình ảnh thu nhỏ của SLNA và chiến thắng của SLNA cũng là chiến thắng của Hữu Thắng - một “vị tướng” không chỉ giỏi chuyên môn mà còn đóng vai “tất cả trong một”.
VĂN SỸ VÀ TRIẾT LÝ XOAY QUANH CHỮ NHẪN
Trong làng BĐVN, không HLV nào đặc biệt như Văn Sỹ - vị HLV vừa mất chức vòng trước nhậm chức ở vòng sau và cũng là người làm nên cuộc chạy nước rút của V.Ninh Bình từ nguy cơ xuống hạng lên Top 3 được đánh giá là ngoạn mục nhất V.League 2011. Trong chiến công ấy, rất dễ dàng nhận ra hạt nhân quan trọng là Gustavo - tiền đạo đã ghi 14 bàn trong 16 trận đấu. Tuy nhiên, ít ai biết chính Văn Sỹ là người đã cảm hoá và thuần phục “chú ngựa bất kham” này.
Không chỉ thể hiện cái uy, những tính toán hợp lý về chuyên môn, đánh giá đúng đối thủ, chọn đấu pháp hợp lý, HLV Nguyễn Văn Sỹ còn được ghi nhận là một người nhẫn nại. Nếu không có Văn Sỹ, Gustavo đã bị “trảm”, nếu không phải là Văn Sỹ, sẽ chẳng có ai sẵn sàng trở lại gánh vác trọng trách khi vừa bị sa thải. Và nếu không có Văn Sỹ, sẽ chẳng có V.NB ngồi chỗm chệ trong nhóm tứ đại gia như hiện nay. Rất đơn giản, triết lý của Văn Sỹ xoay quanh một chữ “Nhẫn”.
Trong một mùa giải mà các cầu thủ trẻ có những bước trưởng thành đáng nể, công cuộc trẻ hoá cũng được thực hiện trên băng ghế chỉ đạo. Có một điểm chung ở 4 HLV đứng đầu V.League gồm Hữu Thắng, Thanh Hùng, Huỳnh Đức, Văn Sỹ là sự trẻ trung, chuyên môn vững chắc, đầy cá tính và có triết lý quản lý riêng biệt. Đó cũng là nét lạc quan của một nền bóng đá phát triển mạnh mẽ.