Sau khi bóng đá VN bắt đầu hội nhập rồi có tài trợ, có nguồn từ nhiều nơi đổ vào thì ông Bảy bắt đầu va đập với Tổng cục trưởng Tổng cục TDTT mà đứng đầu là ông Lê Bửu.
Khi ông Bảy không được nằm trong cơ cấu người của Tổng cục chọn cho VFF thì lúc đấy ông Phạm Ngọc Viễn lên thay. Ông Viễn làm gần trọn 2 nhiệm kỳ thì bị dính vụ đền hợp đồng cho HLV Christian Letard và bị buộc phải từ chức. Nói là “buộc” vì thực tình lúc đấy ông Viễn còn ấp ủ nhiều thứ trong đó có việc thực thi đoạn còn lại của đề án chuyên nghiệp. Tuy nhiên lúc đấy chỉ cần một lãnh đạo Ủy ban TDTT nói: “Anh phải nghỉ!”, thế là ông Viễn răm rắp làm đơn vì biết không thể chống lệnh, nhất là ông Viễn khi đấy vẫn là “quan to” ở Ủy ban TDTT.
Sau khi ông Viễn buộc phải từ chức thì ứng viên nặng ký là ông Phan Anh Tú với vị trí quyền Tổng thư ký VFF trong giai đoạn còn lại của nhiệm kỳ IV. Ông Tú thay ông Viễn lại có sự hậu thuẫn của ông Hoàng Vĩnh Giang nên vào ghế rất ngọt và có tư thế của Tổng thư ký qua các ban bệ khác nhìn vào.
Cùng thời điểm đấy ông Viễn đi họp AFC thì bị các quan chức hạch hỏi: “Hãy nói thật đi, có phải ông bị ép từ chức không. Nếu đúng là vậy chúng tôi sẽ cho điều tra và bóng đá VN sẽ bị cấm vận…”. Ông Viễn thừa biết lúc đấy ông mà nói đúng sự thật thì “chết cả đám” và vị trí của ông ở Ủy ban TDTT cũng “đứt” nên đành ngậm bồ hòn.
Sang đến nhiệm kỳ V, khi bầu bán thì ông Phan Anh Tú bất ngờ lại bị nhiều phiếu chống (hồi đấy chưa có chỉ định Tổng thư ký là người ngoài VFF như bây giờ). Có ý kiến nói rằng ông Tú bị văng vì lúc đấy thế ông Hoàng Vĩnh Giang cũng yếu trong khi cán bộ trẻ Trần Quốc Tuấn thì được nhiều người dồn phiếu nhờ mối quan hệ rộng lại là “cán bộ nguồn” của Ủy ban (nay là Tổng cục TDTT).
Và ông Tuấn bất ngờ giành ghế khi ông Phan Anh Tú vận động kém hơn lại bị mất nhiều chiến hữu sau giai đoạn quyền Tồng thư ký. Cũng kể từ đấy ông Trần Quốc Tuấn có cái tên là Tuấn “tổng”.
Ông Tuấn ban đầu lên được nhiều người yêu thích vì trẻ, lễ phép lại tháo vát. Khi bắt đầu quen tay, quen việc thì ông Tuấn cũng có ê-kíp rồi khoanh vùng luôn bộ máy VFF lại với vài nhân vật chủ chốt rồi chia việc lẫn chia phần.
Thời gian làm Tổng ở VFF ông Tuấn đi họp nhiều hơn đi làm và có khi ông làm trưởng giải mà mỗi khi có việc gì thì mọi người lại fax quyết định qua tận Malaysia hay Nhật Bản để ông ký rồi lại chuyển về.
Bây giờ thì ông Tuấn lại rơi vào trường hợp y hệt như ông Viễn ngày nào, nghĩa là: “Thôi chú phải từ chức và tốt nhất là tự nguyện cho đúng nguyên tắc của FIFA chứ đừng để mọi người thấy là cơ quan Nhà nước nhúng vào nhé!”.
Tất nhiên ông Tuấn phải làm cái việc đấy với hình thức “tự nguyện” và ông đã làm. Bởi ông hiểu cố cũng không thể chịu đấm ăn xôi khi mà ở Tổng cục thì ông cũng đang có hàm Vụ trưởng.
Nói như dân bóng đá là thôi thì cứ giả chấn thương rồi xin thay người sẽ tốt hơn là đá kém quá và bị buộc thay ra.
Phần ông Tuấn thì không hẳn là đá kém quá mà vì “ban huấn luyện” bị sức ép quá nên phải thế…
Ghế Tổng thư ký nhổ thì không khó nhưng giờ ai ngồi vào mới rối.
NGUYỄN NGUYÊN
Thethaovanhoa.vn