1. Real Madrid và Barcelona cuối cùng cũng nhượng bộ những kẻ "thấp cổ bé họng" chút ít. Hôm qua, họ đã cùng ký vào một bản thỏa thuận sẽ chi thêm cho những CLB xuống hạng Segunda khoảng 6,6 triệu euro/mùa.
Cái sự nhượng bộ cỏn con ấy tất nhiên là không thấm tháp gì so với bức xúc của những CLB thuộc G18 (nhóm đang chống Barca và Real). Cái mà Sevilla, Betis hay hầu hết những CLB “có số má” của La Liga muốn là bản quyền truyền hình của La Liga phải được bán chung, rồi chia công bằng cho cả giải như Premiership, Ligue 1 và Bundesliga đang làm.
“La Liga là một đống rác, không chỉ lớn nhất châu Âu mà còn lớn nhất hành tinh”, chủ tịch Sevilla tức giận. Trên đỉnh của “đống rác” ấy là Barca và Real Madrid, 2 CLB nhận tới một nửa trong tổng số 600 triệu euro tiền bản quyền của La Liga mỗi mùa.
Đó là một câu chuyện bi hài. G18 chống Real và Barca. Nhưng Barca và Real cũng chẳng muốn đáp trả. Họ đang mơ một giấc mơ xa xôi hơn: rời La Liga để thành lập Super League, giải đấu của những CLB lớn nhất châu Âu.
Hãy tưởng tượng về một gia đình, trong đó cô vợ nổi đóa với chồng mình: anh phải thay đổi đi, nếu không thì cái gia đình này chẳng giữ được đâu. Anh này gật gù, tặng cô này mấy bông hoa rẻ tiền để mua một chút yên lặng (cái thỏa thuận cò con mới ký), rồi khi cô vợ còn chưa hết cơn, đã nhanh chân chạy theo một cô chân dài, để lại cái nhà tan hoang. Nhà đấy, của cô tất!
2. Cựu GĐĐH Jorge Valdano của Real, gười bị chủ tịch Perez tống ra đường hồi Hè này, đã “tố” với báo chí rằng Real đang nuôi mộng thành lập Super League. Đằng nào thì phần còn lại của La Liga cũng chẳng ưa họ, và cái dự định thành lập Super League thì đã có từ lâu.
Từ nhiều năm trước, Hiệp hội các CLB châu Âu (AEC) đã muốn thành lập một giải đấu mang tên Super League, tách khỏi UEFA. Lập được giải ấy, các CLB được nhiều cái lợi: trong mắt của CĐV và các doanh nghiệp, nó chẳng khác Champions League bao nhiêu (vẫn từng ấy gương mặt), mà tiền thì về thẳng túi các CLB chứ không phải do UEFA chia, được bao nhiêu biết bấy nhiêu.
PCT Javier Faus của Barca cũng úp mở rằng họ cũng có ý tưởng ấy. Chỉ hơi dè dặt hơn vì còn lo các ông lớn Đức và Anh, nơi các giá trị bản địa vẫn còn mạnh, sẽ không sẵn sàng rời giải VĐQG của họ để tham gia cuộc chơi Super League.
3. Chuyện Super League liệu có phải một ý tưởng hay, lợi như thế nào và hại ra sao, có thể thành lập trong bối cảnh kinh tế toàn cầu trượt dốc này hay không... là một câu chuyện dài và cần nhiều thời gian để phân tích. Vấn đề bây giờ là chuyện riêng của La Liga: Trong khi một phe vẫn đang làm loạn để đòi quyền lợi, thì một bên tơ tưởng đến một chân trời xa xôi. Hãy nhớ lại cái gia đình giả tưởng ở trên. Sẽ không bao giờ có cách giải quyết, khi một bên không có nhu cầu… giải quyết.
G18 cứ đấu tranh. Real Madrid và Barca mặc kệ. Chửi bới, lên án? Có ảnh hưởng gì đâu mà phải bận tâm. Viết đơn ly dị, tẩy chay giải? Thôi cũng đành, đằng nào bọn tớ cũng đang định đi.
Thái độ của Real và Barca khẳng định một La Liga còn hai đội này sẽ không bao giờ thay đổi. Sevilla và các đồng minh G18 hãy cứ mộng mơ.
Có lẽ việc họ rời La Liga, để những kẻ ở lại làm lại giải đấu này từ con số 0 lại là giải pháp hay.
Nguồn Bongdaplus.vn