Andres Iniesta hẳn sẽ rất muốn ghi bàn vào lưới ĐT Anh tại Wembley: bàn thắng đầu tiên của anh trong màu áo ĐTQG được ghi vào lưới của Ben Foster tại Old Trafford, trong trận giao hữu năm 2007. Bàn thắng ấy ấn định chiến thắng 1-0 cho Tây Ban Nha. Đó cũng là trận thua đầu tiên trên sân nhà của HLV Steve McClaren, mà sau đó như đã biết, mở ra một kỷ nguyên đại thất bại cho người Anh. Trước đó, năm 2004, khi 2 đội gặp nhau tại Madrid, Asier del Horno cũng ghi bàn thắng duy nhất. Nhưng trận đấu ấy chiếm các tít lớn của báo chí không phải vì bóng đá, mà vì những lời đồng thanh phân biệt chủng tộc từ các khán đài Bernabeu. Phân biệt chủng tộc một giai đoạn dài sau đó trở thành “thương hiệu” của bóng đá Tây Ban Nha, đặc biệt sau vụ HLV Luis Aragones gọi Henry là “thằng đen”.
Xa hơn nữa, Tây Ban Nha là đội bóng đầu tiên không thuộc Vương quốc Anh đánh bại được Anh trên sân nhà trong lịch sử. Đó là năm 1929, và trận đấu kết thúc với tỷ số 4-3 nghiêng về phía đội khách. Người Anh phục hận 2 năm sau, tại Highbury, khi đè bẹp vị khách này với tỷ số 7-1. Cho đến thời điểm này, đó vẫn là 1 trong 2 trận thua đậm nhất trong lịch sử ĐT Tây Ban Nha.
Kỷ nguyên của Sven-Goran Eriksson, HLV ngoại đầu tiên trong lịch sử ĐT Anh, cũng được mở ra bằng chiến thắng 3-0 trước Tây Ban Nha tại Villa Park. Và cuộc gặp gỡ tại tứ kết EURO 1996 tại Wembley cũng chứng kiến một dấu mốc đặc biệt trong lịch sử ĐT Anh: sau khi 120 phút kết thúc với tỷ số 0-0, người Anh thắng trên chấm đá phạt đền nhờ sự xuất sắc của Seaman, một điều hiếm hoi.