
Mới nhất là nhìn vào trận hòa 2-2 của K.KH trước SG.FC. Rõ ràng đội khách mạnh thật, nhưng cả 2 bàn thua của K.KH không xuất phát từ những pha triển khai tấn công “thêu hoa dệt gấm” để phải bị chóng mặt, không thể ngăn chặn. Ngược lại, K.KH thủng lưới xuất phát từ lỗi hàng thủ. Ở bàn thứ nhất, NSi thoải mái đánh đầu mà không bị ai kèm, còn bàn thua thứ hai là pha phạm lỗi hết sức vụng về của Thanh Tuấn dẫn đến quả 11m.
Thực ra, K.KH sở hữu khá nhiều tên tuổi đáng nể ở hàng phòng ngự như hậu vệ Đào Văn Phong, Văn Học, trung vệ Issifu hay Tấn Đạt. Chỉ riêng Thanh Tuấn là khá xa lạ với NHM. Nhưng trong một cỗ máy vận hành thì chỉ cần một mắt xích không đồng bộ sẽ khiến cả hệ thống trục trặc theo.
Trên phương diện này, Thanh Tuấn không cho thấy là chốt chặn đáng tin cậy ở vị trí trung vệ. Cũng phải, bởi đây không phải vị trí sở trường của anh khi Thanh Tuấn thường chơi tiền vệ biên hoặc cùng lắm là hậu vệ cánh. Thế nên, khi bị “gí” vào vị trí xung yếu như trung vệ, Thanh Tuấn không kham nổi, nên thường mắc những lỗi cá nhân khá sơ đẳng. Chuyên môn, kinh nghiệm của Thanh Tuấn khá non, trong lúc, Issifu chơi thiên về sức mạnh càng khiến lỗ hổng ở vị trí trung vệ rộng ra. Hệ quả là sự bọc lót, hỗ trợ nhau giữa 2 trung vệ không thực sự nhuần nhuyễn, ăn ý nên để đối phương khai thác dễ dàng. HLV Hoàng Anh Tuấn cũng đã đưa ra nhiều giải pháp thử nghiệm như đưa Văn Phong vào chơi trung vệ, nhưng bịt được vị trí xung yếu ấy thì lại “rò” ở cánh phải.
Rõ ràng, giải bài toán ở hàng thủ là vấn đề hóc búa với HLV Hoàng Anh Tuấn. Cũng có ý kiến cho rằng, ông Tuấn nên biết người biết ta để chọn đấu pháp hợp lý, cương nhu đúng lúc tùy từng đối thủ sẽ khắc phục được nhược điểm của hàng thủ, thay vì, tư tưởng tấn công để giành chiến thắng, bất chấp đó là “đại gia” hay “tiểu tốt”, dù là ở sân khách hay sân nhà.
Bongdaplus.vn