Trong đó, không thể không kể đến sự hòa nhập của Ibra vào cả tập thể, điều đã không được nhìn thấy rõ ràng trong thời gian anh chơi cho Juve, Inter và Barca.
“Ngài Scudetto” đã có 9 pha lập công từ đầu mùa ở Serie A, đứng thứ 3 trên danh sách Vua phá lưới, chỉ sau Di Natale và Denis. Nhưng rõ ràng Rossoneri không chỉ dựa vào Ibra, tiềm lực hàng công của họ được phát huy rõ rệt bởi cả tập thể. Từ đầu mùa, có tới 13 cầu thủ của Milan đã xuất hiện trên bảng điện tử, trải trên cả 3 tuyến.
Vì lẽ đó, bất chấp việc Cassano, Pato, Robinho thay nhau chấn thương ở những giai đoạn khác nhau, Milan vẫn không hề thiếu các phương án tấn công. Nhất là khi xét đến khía cạnh, HLV Allegri vẫn chưa sử dụng nhiều Inzaghi và El Shaarawy.
Tuyến giữa là nơi đóng góp nhiều nhất cho thế công của Milan nhờ vào sự hoạt động tích cực. Dù thế mạnh của các tiền vệ Milan phần lớn là cơ bắp chứ không phải kỹ thuật. 4 tiền vệ Nocerino, Aquilani, Boateng và Seedorf đã có cả thảy 11 pha lập công, chiếm 35% số bàn thắng của Milan ở Serie A. Điển hình hơn cả là Nocerino, người đã ghi tới 5 bàn thắng sau 12 trận dưới màu áo Milan, trong khi ở 149 trận trước đó tại Serie A cho Messina, Juve và Palermo, anh chỉ có 6 lần ăn mừng.
Nguyên nhân dẫn tới việc Milan có thế công đa dạng là bởi HLV Allegri đã chủ tâm xây dựng lối chơi có tính thống nhất cao, dựa trên sự liên lạc thông suốt giữa hàng tiền vệ và các tiền đạo. Ngay cả các tiền vệ phòng ngự của Milan cũng được khuyến khích dâng cao tấn công, miễn là giữa họ có sự phân công nhiệm vụ cụ thể với nhau (người này lên công thì người kia về thủ). Việc đa dạng hóa tấn công là vũ khí lợi hại nhất của Milan!
Bongdaplus.vn