
Phát biểu tại buổi tọa đàm “Football Talks” tổ chức ở Cascais (Bồ Đào Nha), Figo đã không ngần ngại giãi bày về vụ chuyển nhượng đã biến ông từ một người hùng trong lòng các CĐV xứ Catalonia trở thành kẻ phản bội không bao giờ được tha thứ.
“Tôi không rời Barca vì tiền. Tôi chỉ chuyến đến nơi mà mình được đánh giá cao hơn” – Figo ám chỉ rằng một phần nguyên nhân khiến ông ra đi là vì cựu Chủ tịch Joan Gaspart của Barca.
“Tôi đã nói với ngài Chủ tịch rằng tôi có nhận được đề nghị sẵn sàng đáp ứng điều khoản giải phóng hợp đồng của tôi. Tôi kiến nghị ông ấy về việc gia hạn hợp đồng mới, song ông ấy đã phản ứng một cách giận dữ. Khi đó, tôi nhận ra rằng mình nên chuyển đến Real Madrid.
Tôi thừa nhận bản thân mình cũng có lỗi trong việc này, nhưng đó là một quyết định đúng đắn. Cùng với Real, tôi đã có được danh tiếng, trải nghiệm của người chiến thắng. Khi nhìn lại những gì mà các đồng đội cũ của tôi tại Barca phải hứng chịu trong những năm sau, tôi tin rằng mình đã có một quyết định sáng suốt” – Figo trần tình.
Figo khởi nghiệp cùng với Sporting Lisbon vào năm 1989 và trở thành một trong những cầu thủ được săn đón nhiều nhất tại châu Âu ở tuổi 19. Tuy nhiên, ông bị cấm chuyển nhượng trong vòng 2 năm tại Italia do cùng lúc ký hợp đồng với cả Juventus và Parma.

May mắn cho Figo là Barca đã trả 2,7 triệu euro để mang ông về sân Nou Camp. Tại đây, sự nghiệp của cầu thủ chạy cánh này thăng tiến chóng mặt. Trong thời gian khoác áo Barca, Figo giành được Cúp C2 (cũ), 2 chức vô địch La Liga, Cúp Nhà Vua, Siêu cúp Tây Ban Nha cũng như Siêu cúp châu Âu. Với những đóng góp nổi bật, Figo được tín nhiệm trao chiếc băng đội trưởng đội bóng xứ Catalonia.
Mặc dù vậy, vào năm 2000, Figo bất ngờ thông báo quyết định chuyển sang đối thủ “không đội trời chung” của Barca là Real với phí chuyển nhượng kỷ lục thế giới thời điểm đó là 58,5 triệu euro. Sự kiện này được ví như quả bom phát nổ trên thị trường chuyển nhượng, biến Figo trở thành nhân vật bị căm ghét nhất tại Catalonia.
Tuy nhiên, thành công tiếp tục đến với Figo tại Madrid. Ông cùng đội bóng này giành 2 chức vô địch La Liga, 1 Champions League, 1 Siêu cúp châu Âu, 2 Siêu cúp Tây Ban Nha và 1 cúp Liên lục địa chỉ trong vòng 3 năm đầu tiên thi đấu tại đây. Ông thậm chí còn đoạt danh hiệu Quả bóng vàng châu Âu năm 2000 và Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới năm 2001.
Mùa Hè năm 2005, ở tuổi 32, Figo ký hợp đồng thi đấu với Inter Milan và cùng đội bóng này 4 năm liên vô địch Serie A, 1 cúp Quốc gia Italia và 3 Siêu cúp Italia. Figo chính thức treo giày năm 2009, thi đấu 127 trận cho ĐT Bồ Đào Nha và ghi được 32 bàn.
Trong cả sự nghiệp vinh quang ấy, vụ chuyển nhượng từ Barca sang Real vẫn để lại cho Figo dư vị cay đắng nhất. Tuy nhiên, ông khẳng định không hề hối hận: “Lương tâm tôi thanh thản. Tôi không phải người hoàn hảo và tôi cũng không mong mình hoàn hảo. Tôi sẽ làm những gì mình muốn chứ không phải những gì người khác muốn tôi làm”.
bongdaplus.vn