Trật tự bóng đá châu Âu dường như đang đảo lộn, nhất là ở cán cân các trận derby. Tottenham đứng trên Arsenal, Manchester City buộc Manchester United phải bám đuổi, Lazio vượt mặt Roma, và St. Etienne đang “gác” Lyon 3 điểm, đồng thời đẩy họ ra khỏi tốp dự Cúp châu Âu. Sông Rhones đã không đổi màu như thế trong 40 năm qua, kể từ cái thời mà vị Chủ tịch huyền thoại của St. Etienne thời ấy đã mô tả rằng Lyon chẳng khác nào “một vùng ngoại ô của St. Etienne” trong bóng đá. Kỷ lục 10 chức vô địch Ligue 1 kể từ năm 1957 đến 1981 của “Quỷ xanh” vẫn là tượng đài chưa bị xô đổ, nhưng thập niên đầu tiên thế kỷ mới thuộc về Lyon, với 7 chức VĐQG liên tiếp.
Sau khi Chủ tịch Roger Roche bị tống giam vì một vụ bê bối tài chính vào năm 1982, St. Etienne bắt đầu suy thoái, với sự khô hạn tài năng từ cấp độ đội trẻ trở lên. Sau nhiều năm lay lắt giữa hai hạng đấu cao nhất của bóng đá Pháp, họ chơi tạm ổn trong những năm 90 thế kỷ trước, nhưng một lần nữa, scandal hai cầu thủ St. Etienne bị phát hiện sử dụng hộ chiếu giả đã dẫn đến việc đội bóng phải xuống hạng. Vào thế kỷ mới, kể từ khi Frederic Antonetti đưa đội bóng thăng hạng sau chức vô địch Ligue 2 năm 2004, St. Etienne vẫn tồn tại ở hạng đấu cao nhất, nhưng không ai trong số những Elie Baup, Laurent Roussey hay Alain Perrin khôi phục lại sự tự hào của màu áo xanh lá cây huyền thoại.
Christophe Galtier & Sứ mệnh vượt thời gian
Dự đoán cùng Emmanuel Petit Dijon – Montpellier 1-2 (3-5) Lille – Auxerre 1-0 (3-1) Marseille – Toulouse 2-0 (0-0) Nancy – Lyon 1-1 (1-3) St. Etienne – Evian 3-1 (2-1) Sochaux – Valenciennes 1-0 (0-3) Bordeaux – Nice 2-1 (0-3) *Trong ngoặc là kết quả lượt đi |
Mùa bóng này, St. Etienne chia tay ba cầu thủ có ảnh hưởng lớn nhất mùa bóng trước là Dimitri Payet, Blaise Matuidi và Emmanuel Riviere, nhưng bằng cách luôn nhắc nhở các cầu thủ còn lại về trách nhiệm của mình, và thực hiện một chiến dịch chuyển nhượng xuất sắc, ông Galtier đã nhanh chóng siết chặt đội ngũ lại và xây dựng một đội bóng đúng với tính cách của mình: Chăm chỉ và đầy ý chí. Fabien Lemoine, Jeremy Clément, Jean-Pascal Mignot và Sylvain Marchal là những biểu tượng về tính chuyên nghiệp. Cựu thủ môn của Monaco, Stephane Ruffier, chơi cẩn trọng hơn Jeremy Janot, trong khi Florent Sinama-Pongolle là một sự bổ sung hợp lý để tạo ra đột biến trên hàng công.
Nhưng chữ ký lớn nhất mùa bóng của ông Galtier là Pierre-Emerick Aubameyang, cựu cầu thủ của AC Milan. Tiền đạo người Gabon đã từng trôi dạt qua Dijon, Lille, Monaco và mùa trước là St. Etienne, đều dưới dạng cho mượn. Năm ngoái, anh chỉ ghi được hai bàn, nhưng Aubameyang hứa sẽ “đền đáp” lòng tin của ông Galtier nếu nhận được một bản hợp đồng dài hạn. HLV người Pháp không ngần ngại gật đầu, và được tưởng thưởng xứng đáng cho sự quyết đoán của mình: Aubameyang đã ghi 10 bàn cho St. Etienne mùa này, bao gồm cả cú hat-trick trong chiến thắng 4-2 trước Lorient hai tuần trước.
Chủ tịch Lyon, ông Jean-Michel Aulas từng bảo rằng St. Etienne chỉ có thể mơ dự Cúp châu Âu trong… trò chơi Playstation, nhưng giờ, thì điều ấy sắp trở thành sự thật, với “cỗ máy thời gian Galtier”, người đang đưa đội bóng trở về với những giá trị lớn lao của một thời kỳ vàng son.
Một con người cứng rắn và “đáng sợ” Không ai dám tranh cãi và phản kháng với Galtier. Bên trong vẻ ngoài điềm đạm ấy là một cá tính rất mạnh: Ông đã từng quát mắng cả Eric Cantona khi cả hai cùng U-21 Pháp đoạt chức vô địch giải trẻ châu Âu vào năm 1988, và một lần khác, khi là trợ lý HLV của Marseille, ông đã gây gổ với tiền vệ Marcelo Gallardo trong đường hầm sân Velodrome giữa giờ nghỉ, để rồi cựu tuyển thủ Argentina sau đó đã phải thú nhận rằng mình cảm thấy cuộc sống bị đe dọa khi bắt gặp ánh mắt nảy lửa của Galtier. |
Ban Cầm
Thethaovanhoa.vn