Định mệnh Decima
* Cập nhật kết quả, lịch thi đấu, tỉ lệ live
VIDEO: Real Madrid 4-1 Atletico Madrid
Tuy nhiên, cần phải thấy rằng, Real đã chơi không hề tốt hơn so với đối thủ cùng thành phố của họ. Họ chỉ thắng bởi những khoảnh khắc lóe sáng của các ngôi sao, điều mà 1 tập thể như Atletico không có, như cái cách Zidane tung ra cú vô lê siêu hạng vào lưới Leverkusen trong trận chung kết năm 2002 vậy. Lần này, định mệnh chọn Ramos để sắm vai người hùng.
4 bàn thắng vào lưới đội bóng có hàng thủ chắc chắn nhất châu Âu ở thời điểm hiện tại không phản ánh chính xác thực lực của đội bóng Hoàng gia Real Madrid cũng như diễn biến trận chung kết. 2 bàn thắng của Marcelo và Ronaldo chỉ đơn giản là kết liễu đối thủ của mình khi toàn bộ đội hình của Atletico đã dâng lên quá cao. Bàn thắng của Bale tất nhiên là quan trọng nhưng nếu để chọn ra điểm nhấn thay đổi cục diện trận đấu, không khó để nhắc tới bàn thắng của Ramos.
Vào thời điểm mà các cầu thủ Atletico đã sức cùng lực kiệt sau cả 1 mùa giải cày ải (Atletico sở hữu tới 6 trên 10 cầu thủ thi đấu nhiều nhất châu Âu) và 90’ của trận chung kết, bàn thắng của Ramos không khác gì nhát dao chí mạng đánh vào tinh thần của đội bóng này. Với đà hưng phấn và thể lực tốt hơn, chiến thắng của Real là điều không khó dự đoán. Các cổ động viên trung lập và các fan Atletico có lý do để tiếc cho đội bóng của họ nhưng định mệnh chỉ chọn 1 đội bóng để nâng cúp và hôm nay, Real là đội được chọn.
Thất bại của Atletico khiến chúng ta liên tưởng tới trận chung kết giữa MU – Bayern năm 1999. Thậm chí, thất bại của Bayern còn cay đắng hơn rất nhiều bởi cũng trong thời gian bù giờ, họ bị thủng lưới tới 2 bàn và ngậm ngùi nhìn đối thủ của mình nâng cao chiếc cúp. Hay gần đây hơn, Dortmund của Juergen Klopp với lối chơi phóng khoáng, mê đắm lòng người cũng gục ngã bởi bàn thắng của Robben phút 89 dù rằng, Bayern cũng không chơi tốt hơn đối thủ của họ.
Đôi khi, những con số phân tích, những đánh giá nhận định phải nhường chỗ cho định mệnh. Nếu như định mệnh đã chọn Real thì các cổ động viên Atletico đừng nên quá nuối tiếc mà quên mất rằng, Atletico đã có 1 mùa bóng vĩ đại. Họ đã gục ngã trước ngưỡng cửa cuối cùng nhưng thầy trò Simeone xứng đáng nhận được những lời động viên. Chỉ cần họ còn Diego Simeone trên ghế huấn luyện, hãy tin rằng họ sẽ trở lại vì lối chơi của Atletico phụ thuộc vào sức mạnh của tập thể. Họ có thể sẽ mất đi Diego Costa – chân sút chủ lực vào mùa hè này nhưng vẫn còn 1 Simeone quái kiệt. Chẳng phải, khi Radamel Falcao tới Monaco, Simeone vẫn tìm ra người thay thế tuyệt vời là Costa sao?
Một ngày nào đó, khi nhắc lại trận đấu này, những người đã chứng kiến trọn vẹn 120 phút có thể nói rằng: Atletico đã chịu thua định mệnh chứ không khuất phục đội bóng cùng thành phố của họ.