
Người Ý bó tay với 'song đề' M-S-N
Trước trận chung kết ở Berlin, khi được hỏi “làm thế nào để phong tỏa được M-S-N?”, HLV Max Allegri đã không thể đưa ra được một câu trả lời chắc chắn. Ông chỉ nói: “Không thể dùng chiến thuật một kèm một”, chứ không biết có thể dùng chiến thuật gì để triệt tiêu được sức mạnh của cỗ máy tấn công khủng khiếp nhất trên thế giới ở thời điểm hiện tại. Bởi một điều rất đơn giản, cũng là điểm bắt đầu của “song đề M-S-N”: Barca không chỉ có mỗi M-S-N.
Sức mạnh hủy diệt đến từ bộ 3 MSN của Barca |
---|
Nhưng giữa ý thức và hành động vẫn luôn là một khoảng trống lớn. Và ở Berlin, Juventus rõ ràng đã không thể lấp đầy được khoảng trống ấy. Sự thật được phơi bày ngay từ những phút đầu: Khi hàng thủ Juventus còn mải tập trung vào Messi, những cái lắc chân của Neymar, và thái độ của Suarez, Iniesta xộc vào vòng cấm của họ như chỗ không người, thoải mái nhận bóng rồi chuyền ngang cho Rakitic sút bóng vào khung thành mở toang trong tư thế cũng thoải mái không kém.
Bàn thua sớm ấy khiến Juventus bị đẩy sâu hơn vào thế tiến thoái lưỡng nan. Họ biết rằng sẽ phải đẩy cao đội hình lên để tìm kiếm bàn gỡ. Nhưng làm sao họ có thể làm được điều đó mà không để lộ những khoảng trống sau lưng, nơi M-S-N luôn chờ đợi để tung ra những pha phản công thần tốc?

Khách quan mà nói, HLV Allegri xứng đáng được ngợi khen khi đã có một lựa chọn hợp lý là không để Juve bung lên tìm bàn gỡ quá sớm; điều đó giúp họ tránh đi vào vết xe đổ của Bayern ở trận bán kết lượt đi. Juve của Allegri khác Juve của Conte ở chỗ biết cách giữ sức cho những thời khắc quyết định. Trước Real Madrid, họ đã làm được điều này. Và trước Barca, họ đã làm được. Bàn gỡ 1-1 của Morata được ghi ở phút 55, tức chỉ sớm hơn 2 phút so với thời điểm chính cầu thủ này gỡ hòa 1-1 cho Juve ở trận đấu trên sân của Real Madrid.
Sau bàn gỡ ấy, Juventus bỗng chơi tốt hơn. Họ lên bóng mạch lạc hơn, đá rất mở và tạo được nhiều cơ hội rõ ràng hơn trong những phút sau đó. Nhưng chính sự thay đổi tưởng là tích cực ấy đã làm hại họ. Trong men say hy vọng, Allegri và học trò quên rằng họ còn có một nhiệm vụ quan trọng hơn phải làm. Họ quên mất nhiệm vụ chính được đặt ra trước trận đấu. Họ quên mất song đề.
Thực tế thì việc Juventus dồn lên tấn công đã mở ra những khoảng trống mênh mông cho M-S-N. Sau một vài tình huống 5 đánh 3 bất thành vì sự lúng túng của Neymar, hay sự xuất thần của Barzagli, cuối cùng thì Barca cũng ghi được bàn thắng. Messi mở ra cơ hội, và Suarez tận dụng. Bàn “chốt hạ” của Neymar cũng được ghi theo cách tương tự, nhưng chúng ta không cần phải bàn quá sâu tới nó, bởi sau pha ra chân của Suarez, trận đấu đã thực sự “chết” rồi.
Đầu óc người Ý, rốt cuộc, vẫn chưa đủ để giải bài toán M-S-N đã khiến cả châu Âu khổ sở. Họ chưa đủ thông tuệ, hay họ thiếu nguồn lực để cụ thể hóa những toan tính của mình, chúng ta sẽ phải chờ tới mùa sau mới có thể có được câu trả lời...