Bình luận: Những Torres của V.League
7 năm, kể từ ngày lưu lạc đến Anh rồi Italia, Fernando Torres đã trở lại với Atletico Madrid, đội bóng mà anh đã gắn bó suốt thuở thiếu thời lẫn giai đoạn khởi đầu sự nghiệp. Và El Nino hy vọng, Vicente Calderon sẽ là nguồn cảm hứng để một chân sút ở tuổi 30 như anh tìm lại chính mình.
Như đã nói, V-League chưa thể sánh được với La Liga, Premier League hay Serie A. Cũng không thể đặt các ngôi sao của bóng đá Việt bên cạnh Torres.
Nhưng nếu ai đó nhớ đến năm 2010, thì sau thành công với Khánh Hòa, “Vua phá lưới nội” Nguyễn Quang Hải chuyển về Navibank Sài Gòn với giá 9 tỷ đồng/3 năm. Nhưng trong 2 năm, Hải chỉ ghi vẻn vẹn 9 bàn, để dân trong nghề nói vui: mỗi bàn có giá 1 tỷ đồng! Hai năm tiếp theo ở Hải Phòng (2013 và 2014), Hải “gà” cũng nhạt nhòa. Ấy vậy mà giờ đây, Quang Hải lại bay cao cùng Than QN với 5 bàn thắng có được.
Cũng giống như Nguyễn Quang Hải, tiền đạo Hoàng Đình Tùng - cũng bị “thui chột” trên cái giá 7 tỷ đồng tại Hải Phòng nhưng khi quy cố hương, Tùng “con” lại rất thăng hoa.
Quang Hải hay Đình Tùng đều không phải là hiện tượng “lạ” của giới cầu thủ Việt, vốn rất ít cầu thủ giữ được mình khi đã có nhà đẹp, xế sang, phú quý…
Ở góc độ tâm lý học, sự đi xuống của đôi chân là do áp lực của sự kỳ vọng, cũng như sự chi phối (lẫn cám dỗ) từ vật chất. Và chỉ khi họ thoát được những điều ấy, mới có thể tìm lại được chính mình. Quang Hải hay Đình Tùng đang có được điều đó ở những mảnh đất được coi là hợp với “vận” từng người.
Nhưng hãy đừng quên, trái bóng V-League chỉ mới lăn qua 5 vòng đấu, nghĩa là họ cần (phải) giữ được cái bản ngã mà mình đã từng đánh mất, để rồi bây giờ phải quay lại đi tìm!