Điển hình như việc HAGL thất thủ 1-3 trước đội bóng chưa biết thắng từ đầu mùa XSKT Cần Thơ; Hải Phòng bị Đồng Nai cầm hòa; ĐT Long Anh đánh bại nhà ĐKVĐ Bình Dương với tỉ số 3-1; Thanh Hóa hạ Than Quảng Ninh 1-0 trên sân Cẩm Phả hay Hà Nội T&T bị SL Nghệ An đả bại 2-0. Như vậy, đây là một vòng đấu mà tất cả các đội bóng đang được coi là ứng viên cho ngôi vô địch (trừ HAGL) đều gây thất vọng, điều hiếm thấy ở bóng đá đỉnh cao.
Tuy nhiên, nếu nhìn lại V-League từ vòng đấu thứ nhất, người hâm mộ còn lượm lặt được thêm những bất ngờ khác kiểu như SHB Đà Nẵng đang trong cơn khủng hoảng giành thắng lợi 2-0 trước đội đầu bảng Hải Phòng (vòng 6); Hà Nội T&T chia điểm điên rồ cùng Quảng Nam khi đã dẫn 4-1 (vòng 4) hay Khánh Hòa - đội thua tan tác trước HAGL ở trận ra quân bất ngờ chơi ấn tượng và leo lên giữa bảng xếp hạng, trên cả Hà Nội T&T. Từ những dẫn chứng trên, có thể thấy V-League 2015 đang thực sự là một sân chơi hấp dẫn và “không khoảng cách”.
Ở đó, những đội bóng nhiều tiền như: Bình Dương, Than Quảng Ninh, Hà Nội T&T không có nhiều khác biệt so với những đội bóng ít tiền như: ĐT Long An, Thanh Hóa hay SL Nghệ An. Ở đó, những đội bóng có lực lượng dồi dào, binh tướng hùng mạnh cũng chưa chắc đã vượt qua được những đội bóng “dình dân”.
Các cầu thủ SHB.Đà Nẵng (áo cam) đang khát khao có điểm đầu tiên ở V-League năm nay.
Để dẫn tới thực trạng trên, có thể kể đến một vài nguyên nhân như sau: Các đội bóng V-League chưa đội bóng nào định hình được lối chơi thực sự mang bản sắc của riêng mình. Đa phần khi ra sân đều đá theo tâm trạng, vui thì chơi hay mà buồn thì đá dở. Thêm vào đó, trình độ các cầu thủ tại sân chơi V-League cũng không chênh lệch quá nhiều hay nói cách khác, V-League thiếu những ngôi sao thực thụ, có khả năng duy trì phong độ trong một khoảng thời gian dài.
Đa phần chỉ tỏa sáng 1,2 trận rồi lại tịt ngóm và dĩ nhiên thành tích của đội bóng chủ quản cũng từ đó mà bị ảnh hưởng. Nhìn rõ nhất là việc bộ ba Công Phượng, Tuấn Anh, Xuân Trường sau màn tỏa sáng ở trận ra quân đã chơi rất tệ khiến HAGL thua liểng xiểng.
Ngoài ra, hầu hết các đội bóng đều quá phụ thuộc quá nhiều vào các ngoại binh để đạt thành tích cao. Chỉ cần những “ông Tây” xuống phong độ, đội bóng sở hữu liền sa sút trông thấy. Samson ở Hà Nội T&T, Abass ở Bình Dương là n hững ví dụ điển hình.
Sự “không khoảng cách” trên vô hình chung đã khiến V-League trở nên hấp dẫn. Sau vòng 7, đội xếp thứ 5 cũng chỉ kém đội dẫn đầu 2 điểm. Đội xếp bét bảng cũng chỉ kém đội đứng thứ 7 đúng 3 điểm. Điều này hứa hẹn V-League 2015 sẽ còn chứng kiến nhiều diễn biến căng thẳng ở những vòng đấu tiếp theo. Tuy nhiên, với thực trạng này, khó có thể mơ về một nền bóng đá mạnh và một ĐTQG đủ sức vươn ra châu lục.