
"Ghế điện" ở Premier League
Áp lực từ giới chủ CLB cùng chính sách chuyển nhượng không đúng đắn đã khiến ông từ chức và phải mất hơn 1 năm sau, Curbishley mới thắng được vụ kiện nhùng nhằng khiến West Ham phải đền hợp đồng 2,2 triệu bảng. Tuy nhiên, chẳng HLV nào muốn cầm tiền theo cách như của Curbishley cả. Họ muốn làm việc, được ghi nhận và được trân trọng. Song họ cũng hiểu, ở Premiership, ghế HLV có thể trở thành chiếc ghế điện cho họ bất kỳ lúc nào.
Có hai HLV có thể nói là 100% không thể bị sa thải ở Premiership lúc này là Ferguson và Wenger, bởi họ chính là tài sản của CLB. Nhưng họ có thể tự quyết định thôi việc khi không còn động lực nữa. Song, cả Ferguson lẫn Wenger lại không phải tuýp người bỏ cuộc giữa dòng. Nếu thôi việc, có lẽ họ sẽ đợi đến hết mùa bóng và do đó, chẳng ai dại gì đặt cửa vào chỗ Ferguson hay Wenger sẽ nghỉ hoặc bị sa thải dù tỷ lệ cược rất cao: đặt 1 ăn 40 cho Wenger và 1 ăn 66 cho Ferguson. Dễ hiểu, việc họ rời CLB, nhất là với

Người đứng đầu danh sách tỷ lệ cược “biến ghế nóng thành ghế điện” là Nigel Adkins của tân binh Southampton với tỷ lệ 2 ăn 7. Southampton không có được sự tăng cường ồ ạt và bản thân Adkins cũng chưa một lần cầm quân ở Premiership. Thiếu kinh nghiệm, thiếu tinh binh, Adkins dễ là người đầu tiên phải rời vị trí thuyền trưởng nhất tại Premiership 2012/13.
Trong các HLV có tên tuổi, rất lạ là Sam Allardyce có tỷ lệ cao thứ ba sau Adkins và Steve Clarke của West Brom. Tuy nhiên, giới chuyên môn khẳng định rằng đừng dại đặt cửa vào Big Sam, bởi tham vọng của West Ham không lớn và để giữ CLB trụ hạng, HLV này dư sức thực hiện được.
Lạ lùng hơn nữa là Di Matteo, người đã đưa Chelsea vô địch Champions League, lại đứng ở vị trí thứ 5 với tỷ lệ đặt 1 ăn 12. Có lẽ, nhà cái cho rằng cuộc chiến với 19 CLB Premiership còn lại khác hẳn việc đấu tay đôi với Barca, Bayern nên không tin Di Matteo đi được xa. Niềm tin ấy không vô lý chút nào và thêm vào đó, Abramovich lại là người thiếu kiên nhẫn bậc nhất.
HLV Rodgers của Liverpool cùng chia sẻ tỷ lệ đặt 1 ăn 16 với Villas-Boas của Tottenham. Với Rodgers, có thể vì ông chưa dẫn dắt đội bóng lớn nào bao giờ, còn với Villas-Boas, ông dường như là hiện thân của thất bại ở Premiership sau hơn nửa mùa kinh hoàng với Chelsea.