Các chuyên gia nói gì về trận derby Bắc London?
>> 5 lý giải tại sao Arsenal vẫn có thể lạc quan mùa này
>> Bắc London, mảnh đất không tình bạn
Cliff Jones (Tottenham 1958-1968, 370 trận, 159 bàn thắng)
"Tôi gia nhập Spurs từ Swansea tháng 02/1958 và trận đầu tiên của tôi là gặp Arsenal tại Highbury. Trong phòng thay đồ, Bill Nicholson (HLV Tottenham thời điểm đó - PV) nói với tôi: "Con trai, đây sẽ là trận đấu lớn nhất con từng góp mặt. Hãy quên Glasgow Rangers và Celtic, Man Utd và City, Liverpool và Everton đi, đây là trận derby lớn nhất con sẽ chơi". Chúng tôi hòa 4-4 ở trận đấu đó. Một trận đấu điên rồ!"
Martin Keown (Arsenal 1981-2004, 449 trận, 8 bàn)
"Tôi đã giành chức Vô địch Premier League với Arsenal tại sân White Hart Lane năm 2004 nhưng trận derby tôi nhớ nhất là chuyến đi tới sân đấu này 3 năm trước đó.
Đó là trận đầu tiên Sol Campbell kể từ khi anh ấy chuyển tới từ Tottenham và những lời chua cay nặng nề xuất hiện ngay từ khi bắt đầu. Khi HLV của chúng tôi quay trở lại sân, chai lọ bay được quẳng từ khán đài xuống sân. Chúng tôi phải nán lại trên sân vài giờ sau khi trận đấu kết thúc và cần tới sự hộ tống của cảnh sát mới có thể ra về".
Paul Gascoigne ghi bàn từ quả đá phạt trong trận gặp Arsenal tại tứ kết cúp FA năm 1991
Anders Limpar (Arsenal 1990-1994, 116 trận, 20 bàn)
"Trận derby đầu tiên của tôi là trận thứ 3 của mùa giải 1990 tại Highbury. Gazza cũng góp mặt và cho tôi "đo ván" từ rất sớm. Khi tôi nằm trên sân, anh ta đứng bên cạnh và nói: 'Chào mừng tới nước Anh, đồ khốn Thụy Điển'. Sau trận đấu đó, tôi có 2 vết khâu ở chân. Đó là màn chào đón hoàn hảo đến nước Anh từ Gazza. Tôi thích thú với điều đó. Thật thú vị khi được chứng kiến Tony Adams hét vào mặt động viên các đồng đội trong phòng thay đồ trước mỗi trận gặp Spurs".
Juergen Klinsmann (Tottenham 1994-1995, 1997-1998, 68 trận, 38 bàn)
"Đó là một trận đấu trong giai đoạn cuối mùa giải, trận hòa 1-1 tại Highbury tháng 04/1995. Tôi đã ghi bàn từ một quả đánh đầu và có cảm giác như chúng tôi giành chiến thắng. Tôi vẫn nhớ không khí lúc đó thật sự đặc biệt. Tôi đã góp mặt ở nhiều trận derby nhưng không ở đâu có những người hâm mộ như trận derby Bắc London giữa Arsenal và Tottenham".
Ashley Cole ăn mừng sau khi Arsenal giành chức Vô địch trên sân Spurs mùa 2003/04
Charlie Nicholas (Arsenal 1983-1988, 184 trận, 54 bàn)
Tôi chịu rất nhiều áp lực từ các CĐV nhà, đặc biệt trong trận derby đầu tiên vì tôi đã không ghi bàn trong 10 hay 12 trận trước đó. Khi tôi tới White Hart Lane và lập cú đúp, nó giúp tôi xích lại gần các CĐV Arsenal hơn. Sau trận đấu, chúng tôi làm vài chai bia với các cầu thủ Spurs trong phòng thay đồ. Không có ác ý hay sự giận dữ. Chúng tôi muốn đá vào chân nhau trong 90 phút nhưng tất cả được gạt bỏ sau trận đấu. Graham Rix (Tottenham) và tôi thường ra ngoài tán chuyện với nhau và chúng tôi còn gặp gỡ cả Glenn Hoddle, thậm chí cả Graham Roberts thời điểm đó.
Jamie Redknapp (Tottenham 2002-2005, 49 trận, 4 bàn)
Tôi đã chơi trong trận hòa 2-2 đội bóng Arsenal-bất-khả-chiến-bại (mùa 2003/04) tại White Hart Lane. Sau 45 phút đầu tiên, tỷ số đã có thể là 6-0. Pires, Henry, Vieira, Cole và Campbell thực sự rất cừ. Vì vậy chúng tôi thấy mừng vì chỉ bị thua 0-2. Sau đó tôi ghi bàn sau giờ nghỉ và chúng tôi kết thúc trận đấu với tỷ số hòa - kết quả giúp cả hai đội hài lòng vì họ vô địch còn chúng tôi không thua trước tập thể hay nhất trong lịch sử Premier League. Chúng tôi thấy phấn chấn, có cảm giác như vừa vượt ngục thành công (?!).