BÌNH LUẬN: Arsenal không cần một "số 9 xịn"!
Họ đã phối hợp rất tốt với những người cũ tại sân Emirates là Gervinho, Oxlade-Chamberlain và Theo Walcott. Arsenal đã tìm ra công thức chiến thắng mới, đó là việc áp dụng mô hình tiền đạo ảo, thay vì bố trí một cầu thủ đá cắm như trước kia.
Van Persie có xuất phát điểm là một cầu thủ đá biên và anh đã được HLV Arsene Wenger đào tạo để trở thành một trung phong. Chính cái vị trí Percy từng ghét cay, ghét đắng lại biến anh trở thành một trong những chân sút cự phách ở lục địa già.
Podolski cũng chơi vị trí tiền đạo trái kể từ lúc khởi nghiệp và có mơ anh cũng không nghĩ đến việc mình được đá cắm khi chuyển sang khoác áo Arsenal. Tuy nhiên, HLV Wenger khẳng định chân sút có biệt danh “Hoàng tử” có thể làm được và ông đã không đặt niềm tin sai chỗ.
Podolski đã gặp khá nhiều khó khăn trong 2 trận đấu đầu tiên với Arsenal với vai trò mới. Song anh đã thi đấu khởi sắc hơn và góp công lớn trong 2 chiến thắng liên tiếp gần đây của Arsenal ở Premier League.
Podolski vẫn đá cắm nhưng anh được cho phép di chuyển rộng hơn bình thường. Việc Podolski khi xuất hiện trong vòng cấm, khi dạt sang biên khiến hậu vệ đối phương gặp rất nhiều khó khăn trong việc kèm cặp. Những lúc như vậy là cơ hội để các mũi nhọn khác đột nhập và lãnh nhiệm vụ trung phong thay cho tiền đạo người Đức.
Đó là điểm khác biệt lớn nhất của Arsenal so với thời còn gắn bó với Van Persie. Dù không bị ép buộc chơi như một tiền đạo cắm thực thụ, nhưng phạm vi di chuyển của Super Robin cũng không thể nào rộng và linh hoạt như đàn em Podolski.
Những Gervinho, Cazorla, Oxlade-Chamberlain hay Theo Walcott đã giúp Podolski hoàn thiện hơn trong vai diễn mới. Tốc độ của họ là xương sống trong lối chơi đập nhả của Arsenal. Chính khả năng chạy chỗ, hoán đổi vị trí liên tục giữa các cầu thủ tấn công là điểm mấu chốt dẫn đến thành công của The Gunners.
Các cầu thủ tấn công của Arsenal không ngừng chuyền bóng ngắn với tốc độ cao để kéo giãn hàng phòng ngự đối phương, đồng thời phá sức các các đội bóng thích chơi áp sát. Phương án này tưởng đơn giản nhưng nó cũng yêu cầu các cầu thủ phối hợp phải có “cái đầu lạnh” và khả năng cầm bóng tốt.
Lần gần nhất người hâm mộ được chứng kiến chiến thuật “tiền đạo ảo” này là giai đoạn hoàng kim của Arsenal khoảng 6-7 năm về trước. Lúc ấy bộ tứ Henry - Bergkamp - Ljungberg (Hleb) - Pires cũng đã phô bày thứ bóng đá đầy quyến rũ giống như những gì “Pháo thủ” đang làm thời gian gần đây. Lúc đó, CĐV Arsenal chỉ có duy nhất một suy nghĩ rằng bao giờ đội nhà ghi bàn, chứ không hề có khái niệm thất bại.
Ngoài sự thích nghi đáng ngạc nhiên của Podolski và Cazorla, tính hiệu quả trong lối chơi của Arsenal được thể hiện rõ nét qua phong độ của Gervinho. Chân sút người Bờ Biển Ngà chỉ ghi được vỏn vẹn 4 bàn/25 trận ở Premier League năm ngoái. Còn hiện tại, anh đã có được 2 bàn/3 trận.
Sự có mặt của Van Persie trước kia có thể đã tạo ra tiền lệ xấu rằng các đồng đội buộc phải chuyền bóng cho chân sút người Hà Lan. Nhưng với Podolski chơi cắm, tất cả các cầu thủ còn lại của đội đều có cơ hội bắn phá khung thành đối phương. Điều này giúp Arsenal trở nên khó lường hơn và các cầu thủ vì thế cũng khó bắt người hơn.
Mùa giải năm nay còn rất dài và còn quá sớm để nói về kết cục của Arsenal. Nhưng người hâm mộ Arsenal có thể tự tin rằng đội bóng của họ vẫn sẽ là một thế lực nếu chơi bóng đúng với phong cách được định hình dưới thời HLV Wenger.