
Nhìn lại: 10 ngôi sao bóng đá nổi lên từ Olympic

Nordahl giành danh hiệu Vua phá lưới ở Olympic 1948 với 7 bàn thắng, trong đó có 1 bàn được ghi trong trận chung kết giúp Thụy Điển thắng Nam Tư 3-1, giành HCV. Với màn trình diễn ấn tượng của mình, Nordahl được Milan mua. Ông ghi 225 bàn sau 291 trận tại Serie A và hiện đang là chân sút xuất sắc thứ 2 trong lịch sử hạng đấu cao nhất Italia (sau Silvio Piola, 274 bàn sau 537 trận).

Chia sẻ danh hiệu Vua phá lưới với Nordahl năm 1948 làn Hansen. Những pha lập công của ông đã giúp Đan Mạch giành tấm HCĐ. Điểm đáng chú ý là trước Olympic 1948, Hansen chỉ là một cầu thủ nghiệp dư. Sau giải đấu này, ông được Juventus mời kí hợp đồng và trong màu áo Juve, Hansen tỏa sáng rực rỡ giống như Nordahl tại Milan. Sau 187 trận, Hansen đóng góp 124 lập công cho CLB thành Torino.

Kocsis đã mang về tấm HCV cho Hungary tại Olympic 1952 bằng 6 bàn thắng trên tổng số 20 bàn của đội. Những ứng cử viên sáng giá cho chức vô địch như Italia, Thổ Nhĩ Kỳ và Thụy Điển đều trở thành bại tướng dưới tay Hungary. Chơi bên cạnh Kocsis năm đó còn có Ferenc Puskas, Nandor Hidegkuti, Zoltan Czibor và Peter Palotas. Kocsis ghi 153 bàn sau 145 trận cho Honved trước khi cập bến Barcelona năm 1958.

Chỉ 3 năm sau khi ra mắt đội 1 Dinamo Kiev, Blokhin ghi 5 bàn tại Olympic 1972 để giúp Liên Xô giành HCĐ cùng chủ nhà Đức. Ông giành danh hiệu “Quả bòng vàng châu Âu” năm 1975 và trở thành cầu thủ thứ 2 thuộc Liên Xô và đầu tiên của Ukraine làm được điều này. Vào thập niên 70 thế kỉ trước, Blokhin được đánh giá là một trong những tiền đạo hay nhất thế giới. Ông hiện là người dẫn dắt đội bóng quê hương mình.

Falcao được đánh giá là một trong những tiền vệ hay nhất mọi thời đại. Ông mới 18 tuổi khi chơi cho Brazil tại Olympic 1972, giải đấu mà đoàn quân xứ Samba bị loại từ vòng bảng khi xếp cuối cùng (dưới cả Iran). Sau Olympic 1972, Falcao được đôn lên đội 1 Porto Alegre và giúp đội bóng này 3 lần vô địch Brazil. Năm 1980, ông gia nhập Roma và có mặt trong đội hình Brazil dự World Cup 1982 cùng với những Toninho Cerezo, Zico, Eder và Socrates.

Platini ghi 3 bàn cho Pháp tại Olympic 1976 và trở thành một trong những món hàng hot nhất của bóng đá thế giới năm ấy. Song ông quyết định tiếp tục gắn bó với Nancy, trước khi chuyển sang Saint-Etienne năm 1979 và Juventus năm 1982. Ông kết thúc sự nghiệp tại Juve và trở thành một trong những cầu thủ hay nhất trong lịch sử CLB thành Torino. Platini giành danh hiệu “Quả bóng vàng châu Âu” 3 năm liền (1983, 1984, 1985) và giúp Pháp vô địch EURO 1984 với 9 bàn thắng. Đó là một kỉ lục mà đến nay vẫn chưa bị phá.

Romario ghi 7 bàn sau 6 trận tại Olympic 1988 song Brazil chỉ giành HCB. Cùng Bebeto và Mazinho, ông là 1 trong 3 ngôi sao sáng nhất của xứ Samba tại World Cup 1994, giải đấu mà họ lên ngôi vô địch. Trong sự nghiệp của mình, Romario từng khoác áo 2 CLB mạnh của Tây Ban Nha là Valencia và Barcelona. Năm 2007, ông đã đạt đến cột mốc 1000 bàn thắng khi đang là người của Vasco da Gama.

Bwalya ghi 6 bàn giúp quốc gia nhỏ bé Zambia dẫn đầu bảng B tại Olympic 1988. Ở tứ kết, Bwalya và các đồng đội bị Tây Đức loại. Song cú hat-trick vào lưới Italia ở vòng bảng đủ để khiến cả thế giới biết đến tên ông. Bwalya được tạp chí France Football bình chọn là “Cầu thủ châu phi xuất sắc nhất năm” của năm 1988. Ông từng có thời gian làm đồng đội của Romario tại PSV. Cùng PSV, Bwalya giành 2 chức vô địch Hà Lan.

Kuffour trở thành cầu thủ bóng đá trẻ nhất từng giành huy chương Olympic khi giúp Ghana đoạt HCĐ tại Olympic 1992, vào thời điểm mới chưa đầy 16 tuổi. Năm 1993, Kuffour rời Torino gia nhập Bayern trước khi cùng đội bóng thành Munich giành 1 danh hiệu Champions League, 6 chức vô địch Bundesliga và 4 Cúp Quốc gia Đức. Từ năm 2005 đến năm 2008, Kuffour là người của Roma.

Cách đây 16 năm tại Atlanta, Crespo là ngôi sao sáng nhất của Argentina và đã giúp mang về cho xứ Tango chiếc HCB của môn bóng đá nam. Sáu bàn thắng và danh hiệu đồng Vua phá lưới Olympic 1996 giúp Crespo được Parma chiêu mộ từ River Plate, trước khi Lazio mua anh với giá kỉ lục là 35 triệu bảng năm 2000. Sau đó, Crespo còn được Inter mua với giá 26 triệu euro để thay Ronaldo trước thời điểm Chelsea bỏ ra 25 triệu euro để có anh năm 2003.