
Cứ mỗi chiến dịch lớn của BĐVN, các tuyển thủ thường mời gia đình sang để động viên tinh thần toàn đội. Năm 2007, giống như nhiều đồng đội, Công Vinh đưa cả nhà sang Thái Lan cổ vũ đội nhà hay tại Lào, bố Đình Tùng còn thành lập “hội Gia đình cầu thủ” và thường xuyên bàn cách cổ vũ con cháu tại nhà hàng Việt Nam. Tuy nhiên, U23 Việt Nam đã trải qua 2 tuần tại Jakarta, vượt quá nửa chặng đường săn Vàng mà chưa thấy người thân, bạn bè sang.
Hỏi ra mới biết, dù nhiều gia đình lên kế hoạch nhưng đã bị hủy vào phút chót vì từng thành viên muốn tập trung toàn lực, mà HLV Phan Thanh Hùng chỉ là một trong số đó. Huỳnh Phú cuối cùng đã quyết định không đưa người cha bị ung thư và chỉ mong được cổ vũ cho cậu con trai lần cuối sang Jakarta, một phần vì lo cho sức khỏe nhưng phần nhiều anh lo có điều gì chẳng lành, sẽ ảnh hưởng tinh thần của toàn đội.

Văn Sỹ là người hiếm hoi cho gia đình sang thăm vào ngày cuối cùng của vòng bảng, nhưng trợ lý của HLV Falko Goetz chỉ đồng ý khi “mọi người phải tự túc mọi chuyện, từ ăn ở, đi lại”. Còn những người khác, họ phải miễn cưỡng “xin lỗi bố mẹ, đành nợ vợ con” và sẽ “đền đáp bằng tấm huy chương cao quý nhất”.Là đàn ông, lại là dân thể thao vốn rất mạnh mẽ, không cầu thủ nào muốn người khác biết mình mềm yếu. Vì vậy, khi được hỏi về nỗi nhớ nhà, sự bứt rứt khi từ chối mong muốn sang Indonesia của người thân, mỗi người chỉ biết cười xa xăm và tìm cách lảng tránh. Thế nhưng, nếu đủ thân thiết và tin tưởng hoặc khi đi shopping cùng thầy trò HLV Falko Goetz, chúng ta dễ dàng nhận thấy họ đang hướng về gia đình.
Trong buổi shopping thư giãn tại trung tâm mua sắm Senayan sầm uất nhất Jakarta chiều qua, HLV Falko Goetz tách đoàn rất nhanh và tiến thẳng vào những gian hàng bán đồ... phụ nữ sau khi lướt qua vài gian hàng bán đồ thể thao. Ông cẩn thận nhìn ngắm từng chiếc váy, túi xách, ví cùng giày trước khi quay ra với vài chiếc túi.

Thật xúc động khi lần đầu được chứng kiến Long Giang đi sắm đồ tặng bạn gái và trước những món đồ đa dạng, bầy biện rất bắt mắt, trung vệ này không còn sự quyết đoán như trên sân cỏ. Rồi cảnh Văn Quyết, Anh Quang, Chu Ngọc Anh… trầm tư nhìn những đôi giày phụ nữ và trong đầu họ bắt đầu tưởng tượng ra một nửa của mình trong những “phụ kiện” ấy nhìn sẽ ra sao? Đến anh chàng trợ lý ngôn ngữ Trường Minh trẻ trung cũng muốn “mua đôi giày để vợ sắp cưới giữ ấm đôi chân trong mùa đông Hà Nội đầy giá lạnh”…
Cả cầu thủ, HLV đội U23 Việt Nam đều đang âm thầm hy sinh, dù họ rất nhớ vợ con, bạn gái và mong muốn gặp người thân trước những cuộc chiến cam go. U23 Việt Nam sẽ tập trung hơn, mạnh hơn, sức chiến đấu thêm bền bỉ, dẻo dai khi mỗi người mang trong mình hình bóng, tình cảm của quê nhà.
Bongdaplus.vn