Trái tim anh có trở về được với bóng đá hay không còn tùy thuộc vào định mệnh, nhưng đã có rất nhiều trái tim đập vì anh và mong mỏi trái tim anh trở lại.
"Giấc mơ của tôi là được chơi trong bộ 3 tấn công cùng với Cassano và Rossi", Mario Balotelli đã nói như vậy khi trở về tập trung với đội tuyển Italia. Giấc mơ đó, hay phải nói đúng hơn là ước nguyện đó, không phải chỉ là những lời chót lưỡi đầu môi. Balotelli không phải người ưa ngoại giao đến thế. Anh ngổ ngáo, ai cũng biết. Anh xù xì góc cạnh, ai cũng thấy điều đó. Nhưng thường những người như thế thì tình cảm lại rất thật.
Và sự thật đó càng được khẳng định hơn khi tiền đạo Montolivo của Fiorentina cũng thổ lộ anh hy vọng Cassano sẽ trở lại mạnh mẽ để cùng anh và đồng đội chinh phục VCK EURO 2012, ở đúng thời điểm mà đội tuyển Thiên Thanh không được đánh giá cao như thường lệ. Song đó chỉ là chuyện của mùa Hè năm sau, của cuộc chiến mà họ cùng khoác chung màu áo. Còn hiện tại, đang bước vào mùa Giáng sinh, mùa tăng tốc đợt 1 của cuộc đua Serie A, cuộc chơi mà sự thiếu vắng Cassano lại chính là lợi thế của Fio trong trận tiếp Milan.
Montolivo đã và đang chờ đợi Cassano, một người Milan, và lúc này anh chờ đợi cả một tập thể Milan trong cuộc hành quân mà các vị khách Rossoneri luôn tự tin. Đơn giản, 5 lần gặp nhau gần nhất ở sân Artemio Franchi, Milan chưa bao giờ biết thất bại và chỉ duy nhất 1 lần trong số đó Fiorentina có thể kiếm nổi 1 điểm. Fiorentina không còn mạnh mẽ như thời "7 chị em" nữa. Khó khăn của họ, nằm trong khó khăn chung của cả nền kinh tế Italia cũng như Serie A, đã ngăn cản Fiorentina sở hữu những cầu thủ tốt nhất.
Đã qua rồi cái thời mà tiền đạo ở Fiorentina là hàng khủng, mà Batistuta là một điển hình. Ở đó, chỉ còn những người non trẻ hoặc hàng thải của các CLB lớn mà Gilardino là một điển hình. Milan đã thải ra cầu thủ họ từng hết mực yêu mến ấy để rồi Fiorentina hồ hởi mang về, cùng một hy vọng rất thực tế rằng đó sẽ là đấng cứu thế.
Hồi tháng 7 vừa qua, trong cơn khốn cùng của việc săn tìm một chân sút, Fiorentina đã từng nghĩ đến việc đổi Montolivo lấy Cassano cho Milan nhưng bị Milan thẳng thừng khước từ. Cassano lúc đó mới có một loạt trận cuối mùa trước rất ấn tượng với Milan và đội bóng của ông trùm Berlusconi chẳng dễ gì nhả anh ra, khi mà họ nhận thức rõ rằng Pato không phải lúc nào cũng sung sức còn Robinho thì rất dễ quá tải. Cuối cùng, sự từ khước ấy đâm ra lại là món hời cho Fiorentina. Montolivo rõ ràng là cầu thủ xuất sắc nhất của đội bóng xứ Florence trong khi Cassano hôm nay chưa ai dám chắc anh có thể trở lại hoàn hảo hay không?Milan, sau trận thua Juve, đang tăng tốc đáng kinh ngạc với chuỗi 7 trận bất bại trên mọi đấu trường. Trong khi đó, Fiorentina lại trải qua một tháng 10 kinh hoàng khi không thể kiếm nổi một chiến thắng. Qua 10 vòng đấu, họ mới chỉ có đúng 3 trận thắng và có vẻ như đà tụt dốc chưa ngưng lại khi tháng 11 khởi đầu chẳng suôn sẻ trước Chievo (Fiorentina thua 0-1).
Milan, sau ca phẫu thuật tim của Cassano, có vẻ như càng mạnh mẽ hơn khi họ có thêm mục đích để chiến đấu, mục đích dành tặng người đồng đội bất hạnh. 4 bàn vào lưới Catania chính là những thứ mà Ibrahimovic, Robinho, Ambrosini, Seedorf... gửi đến Cassano như một thông điệp rằng: "Hãy bình an trở lại, chúng ta sẽ lại cùng nhau chiến thắng". Có chăng, ở Artemio Franchi, Milan lại quyết tâm động viên tinh thần Cassano như thế nữa, trước một Montolivo và một Gilardino cũng dành nhiều tình cảm yêu mến cho Cassano.
Florence là vùng đất khởi nguyên của Phục Hưng, là nơi mà Niccolo Machiavelli đã ra đời để viết tác phẩm kinh điển "Quân Vương"; là nơi mà Dante cũng cất tiếng khóc đầu tiên để sau này tạo ra thi phẩm trứ danh "Thần khúc". Và có lẽ nào, ở nơi ấy, một Milan vẫn bị chê là già nua sẽ tiếp tục phục hưng tinh thần để trái tim của Cassano được phục sinh vẹn nguyên, để Montolivo sau khi chờ đợi những người Milan cho cuộc quyết đấu sẽ được thoả nguyện nỗi đợi chờ Cassano cho chiến dịch VCK EURO 2012?
Còn Fiorentina, đội bóng ấy có phục hưng được hay không giữa quê hương của phục hưng? Chắc là quá khó bởi để phục hưng ở Serie A hôm nay, chỉ dựa vào một mình Montolivo e rằng không đủ.
Tuổi 44, dẫn dắt một đội bóng lẫy lừng khắp hoàn cầu là AC Milan, Massimiliano Allegri không khỏi khiến người ta ngờ vực về khả năng ông trụ lại Milan lâu dài. Nhưng danh hiệu Scudetto đầu tiên cho Milan kể từ năm 2004 đã chứng minh ông là HLV trẻ hứa hẹn nhất của Italia, dù rằng với Milan, chỉ Scudetto thôi chưa đủ.Tuy nhiên, ai cũng hiểu, Champions League là một chặng đường dài gian khó, và trong hoàn cảnh hôm nay, để Allegri có được một chức vô địch Champions League với Milan lại càng khó khăn hơn. Nhưng nếu không có niềm tin, người ta sẽ chẳng làm được gì cả. Bởi thế, người Milan cần phải tin vào Allegri, ít ra là ở một điểm tựa nào đó dù rất nhỏ, như cái tên của ông chẳng hạn.
Những HLV đến với CLB và gặp khó khăn ban đầu nhưng sau đó có cả một sự nghiệp kéo dài chắc không hiếm. Một điển hình cụ thể nhất chính là Arsene Wenger của Arsenal. Bất chấp hàng vạn lời chỉ trích, chê bai trong giai đoạn khó khăn, Arsene vẫn ở bên Arsenal như một định mệnh. Có lẽ nào, vì tên ông là Arsene, có một phần của Arsenal trong đó cũng như ngược lại, nên ông và Arsenal gắn bó đến thế.
Định mệnh là điều không thể tránh khỏi và Arsene là một định mệnh mà Arsenal không thể chối từ. Hôm nay, ở Anh, còn Mancini cũng như một định mệnh của Man City bởi âm hưởng của hai cái tên ấy gần nhau quá. Và vì chút mê tín ấy, phải chăng, Allegri sẽ còn ở lâu dài với AC Milan, bởi đơn giản, trong tên ông đã có âm hưởng Milan ở đó. Và nên chăng, đã đến lúc hãy gọi ông là Massimilano như thể có 1 phần Milan trong dòng máu của người đàn ông điển trai ấy?
Bongdaplus.vn