NIỀM VUI SANT’ELIA
Ngày 6/1/2011, Milan chơi trận đầu tiên của năm mới gặp Cagliari tại Sant’Elia. Đó cũng là trận ra mắt của Cassano trong màu áo Rossoneri. Kết quả: Milan nhọc nhằn hạ Cagliari 1-0 nhờ bàn duy nhất của Strasser sau pha kiến tạo của Cassano. Đêm thứ Ba vừa qua, hai nhân vật chính của chiến thắng cách đây 11 tháng không có trong đội hình (Strasser chuyển sang Lecce còn Cassano thì mới rời giường bệnh), nhưng Milan vẫn hạ gục Cagliari ở Sant’Elia, nhờ 2 người hùng mới (Ibrahimovic, Nocerino).
Mở ra ở Sant’Elia, khép lại cũng tại Sant’Elia, sân nhà của Cagliari vô tình trở thành hai cột mốc của một năm khá hoàn hảo với Milan. Ở chiến thắng 1-0 hồi tháng 1 là một Milan trên đường định hình, một Rossoneri từng bước chứng tỏ sức mạnh, cố gắng cứu rỗi Serie A khỏi sự thống trị nhàm chán của Inter. Nhưng 11 tháng sau, Milan đã ở vị thế khác, vị thế của đối thủ mạnh nhất, là mục tiêu hạ bệ của phần còn lại Serie A.
Milan xứng đáng có được sự nể trọng như thế. Thống kê cho thấy, họ đã giành tổng cộng 80 điểm tại Serie A trong năm 2011. Không một đội bóng nào kiếm được nhiều điểm như Rossoneri 12 tháng qua. Chưa hết, họ cũng ghi tới 71 bàn ở Serie A trong năm 2011, trở thành hàng tấn công có sức mạnh khủng khiếp nhất. Mùa giải năm nay, sau khởi đầu có phần chậm chạp thì hiện tại, Milan đang như chiếc Ferrari lao đi với tốc độ kinh hoàng. Tổng cộng, họ đã giành 29 điểm/11 vòng gần nhất. Và nếu có BXH cho 8 vòng gần nhất thì Rossoneri mới là đội đang dẫn đầu bảng (20 điểm) chứ không phải Juventus.
2012, NĂM CỦA SỰ ÂU LO
Sau kỳ nghỉ Giáng sinh, Milan sẽ lên đường sang Dubai tập huấn chuẩn bị cho giai đoạn 2. Nhưng chẳng phải đợi đến năm sau, ngay từ lúc này giới chuyên môn đã nhận ra những vấn đề của Rossoneri.
Thứ nhất: Sự trở lại của Berlusconi. Sau khi từ chức Thủ tướng Italia, Berlusconi bắt đầu dành nhiều sự quan tâm hơn cho Milan. Và ông chủ Rossoneri sớm trở lại với thói quen cũ: Can thiệp vào chiến thuật, lối chơi của Milan. Hôm đầu tuần, Berlusconi vừa ra lệnh muốn Milan chơi tấn công nhiều hơn. Cụ thể, ông muốn Rossoneri đá 3 tiền đạo, đẩy Boateng xuống đá tiền vệ. Allegri đáp lại: “Ý kiến của Berlusconi luôn rất quan trọng. Tuy nhiên, tôi luôn đưa ra lựa chọn chiến thuật tốt nhất cho Milan”. Trận gặp Cagliari, Allegri vẫn để Milan đá với 4-3-1-2 quen thuộc. Và ai cũng hiểu từ khi lên dẫn dắt Rossoneri, sự chắc chắn, thực dụng mới là lối chơi mà Allegri đang gây dựng. Trước yêu cầu Milan phải đá đẹp hơn, Allegri sẽ đối phó ra sao?
Tiếp theo: Milan đang ngày một phụ thuộc vào Ibrahimovic. Ghi bàn vào lưới Cagliari, Ibra lần đầu tiên trong sự nghiệp nổ súng 5 trận liên tiếp tại Serie A. Nhưng Ibra chơi càng hay, Milan càng lo. Ngoài chân sút người Thụy Điển có phong độ cao, hai tiền đạo còn lại của Milan là Pato, Robinho đều sa sút không phanh (cả 2 mới ghi 3 bàn ở Serie A 2011/12). Trong đó, Robinho tiếp tục bỏ lỡ những cơ hội không thể ngon ăn hơn ở trận gặp Cagliari.
Cuối cùng: Allegri cần phải sớm cải thiện hình ảnh Milan ở Champions League. Bởi vậy, 2012, năm của những âu lo cho Allegri!
Bongdaplus.vn