Nhớ Redondo!
Redondo không thi đấu nhiều cho CLB Italia. Trong 4 năm trời ở Milan, Redondo thi đấu chưa đến 20 trận trước khi chính thức giải nghệ vào năm 2004. Nhưng mọi CĐV Milan đều dành cho anh sự tôn trọng. Đấy là vì Redondo đã đề nghị không nhận lương của Milan cho đến khi hoàn toàn bình phục vết chấn thương ở đầu gối. Cho đến thời điểm ấy, chưa có nhiều cầu thủ có hành động đầy tự trọng này.
Với các Madridista, Redondo lại càng là một cái tên đầy yêu thương. Nhiều người chọn Redondo là cầu thủ yêu thích nhất qua mọi thời đại của họ. Cú giật gót của Redondo trong trận tứ kết Champions League hôm 19/4/2000 với Man United mãi mãi là một trong những khoảnh khắc kỳ diệu nhất trong lịch sử Hôm ấy, Redondo một mình chống lại cặp tiền vệ trung tâm cực kỳ khủng khiếp của M.U là Paul Scholes và Roy Keane. Sau khi vượt qua M.U ở tứ kết, anh tiếp tục làm lu mờ Stefan Effenberg ở bán kết rồi Gaizka Mendieta - tiền vệ được xưng tụng là hay nhất châu Âu vào thời điểm ấy - để mang Real đến chức vô địch Champions League thứ 8 trong lịch sử. Công lao của Redondo trong chức vô địch ấy phải đến 70%.
Vậy mà Redondo, chính Redondo chứ không phải ai khác, lại là nạn nhân của căn bệnh “có mới nới cũ” từ chủ tịch Florentino Perez. Khi đắc cử chủ tịch Real, quyết định đầu tiên của Perez là bán đi Redondo để có tiền mua Luis Figo. Khi rời Bernabeu, Redondo đang là thủ quân, là cầu thủ nước ngoài được yêu mến nhất Bernabeu.
“Tôi sẽ cho các bạn biết sự thật, và sự thật là tôi chỉ biết đến vụ chuyển nhượng này thông qua báo chí. Không một ai ở Madrid liên lạc với tôi để nói về cuộc chuyển nhượng sang Milan cả”, Redondo ngày ấy phát biểu trên báo. “Tôi hiểu tình huống này, nhưng tôi chưa bao giờ muốn rời Madrid. CLB muốn tôi đi và tôi thì rơi vào một tình huống bất khả kháng”.
Chính HLV Vicente del Bosque cũng ra sức thuyết phục Perez hãy giữ Redondo, nhưng vị tân chủ tịch Real khi ấy không buồn nghe theo người HLV vừa giúp CLB giành Champions League. Đấy là khởi nguồn cho sự xuất hiện ào ạt của những ngôi sao hàng đầu thế giới. Nhưng cứ mỗi một cái tên mới xuất hiện, cũng đồng nghĩa với một cái tên cũ ra đi.
Real Madrid cũng giống như... bộ phim truyền hình Game of Thrones vậy, có thể cho nhân vật chính... ngỏm bất cứ lúc nào. Thậm chí nhân vật càng được yêu mến chừng nào, lại càng có khả năng bị “biên kịch” Florentino Perez gạch tên sớm. Những cái tên mới xuất hiện quả là mang đến một diện mạo tươi mới hơn, tạo ra những cảm xúc mới mẻ hơn. Nhưng rốt cục vẫn luôn có những khoảnh trống không thể lấp đầy.
Fernando Redondo là khoảng trống lớn nhất, là “cái chết” gây bi phẫn nhất dưới thời Florentino Perez. Bởi theo thời gian, Real có thể kiếm được một Del Bosque mới, một Raul mới, thậm chí là một Ronaldo mới, những có lẽ sẽ mãi mãi chẳng bao giờ có một Redondo thứ 2.