Lăng kính: Còn chút gì để nhớ
1. Nhưng trên khía cạnh thể thao, đây vẫn là một cặp đấu kình địch. Chẳng cặp đấu nào đến từ cùng một quốc gia phải triệt hạ nhau trong một trận chung kết Champions League (năm 2000) mà không phải kình địch. Họ vẫn làm ăn với nhau, nhưng tờ AS, vốn thân Madrid, mô tả rằng mỗi lần Real muốn mua một cầu thủ từ Valencia, thì chủ tịch Manuel Llorente sẽ “đặt trước mặt họ 1.000 chướng ngại vật”. Đáp trả tờ AS, chủ tịch Llorente của Valencia lớn tiếng: “Bồi thường đúng điều khoản hợp đồng thì có người”. Real gần như không thể mua người từ Barca, và cũng không thể mua rẻ từ Valencia.
Giá trị của một cặp kình địch, là ngay cả khi sự chênh lệch về thành tích của 2 đội có lớn, tâm lý chiến đấu vẫn sẽ tạo ra sự kịch tính. Valencia vẫn đá với Real Madrid bằng một tâm thế khác.
Các khán đài sân Mestalla sẽ không quên những đau khổ Real đã tạo ra, cũng như vẫn luôn nhớ rằng họ đã từng đồng thanh chế nhạo đối phương: “Các cậu là San Marino”, sau trận bán kết Cúp Nhà Vua năm 1999, khi Valencia thắng 6-0.
Valencia đã suy sụp. Họ thường trực là đội bóng nợ nhiều nhất La Liga, thường trực đứng trước nguy cơ phá sản, và hễ có ngôi sao là phải tìm cách bán đi để lấy tiền trả nợ. Nhưng hổ chết để da. Nếu không tính Barca, thì đây vẫn là CLB mà Real Madrid khó khuất phục nhất tại La Liga. Trong 4 mùa giải gần nhất, có 3 trận Real không đánh bại được Valencia. Sevilla, Getafe, các kình địch khác không làm được điều này.
2. Những cuộc đấu Real-Valencia không diễn ra sòng phẳng. Đội mạnh sẽ lấn lướt hơn. Nhưng Bầy dơi kiêu hãnh vẫn sẽ đá để thắng, vẫn đáp trả đàng hoàng, chứ không co lại để chờ một kết quả hòa như bất kỳ ai có thể làm trước Real Madrid (ngay cả Man City).
Trận lượt về tại La Liga mùa trước, Real bắn phá điên cuồng. Nhưng rốt cục, không biết ai nên cảm thấy may mắn, bởi Valencia cũng bắt Casillas phải tung người cứu bóng 4 lần, và xà ngang khung thành Real cũng đã rung lên sau một cú sút của Tino Costa.
Hay lần gần nhất mà Valencia chịu một thất bại trước Real Madrid, ngày 20/11/2011. Một cuộc rượt đuổi kịch tính, khi chính đội chủ sân Mestalla là những người lấn lướt. Tỷ số là 2-3 với 4 bàn thắng được ghi sau phút 70, và hãng tin thể thao ESPN phải giật tít: “Real vượt qua bài kiểm tra Los Che”. Bóng đã đập trúng tay Oezil trong những phút bù giờ, nhưng trọng tài từ chối một quả penalty cho Valencia.
Kể ra 2 trận đấu ấy, bởi đó là mùa giải mà Real Madrid phá mọi kỷ lục của La Liga để đăng quang, thăng hoa đến mức thành một con quái vật đáng sợ. Nhưng trước Valencia, họ cũng vẫn phải thở phào mỗi lần có điểm.
3. Đây là Cúp Nhà Vua, là nơi những trận hòa không có giá 1 điểm. Khi Valencia đến làm khách tại Bernabeu, thì ngay cả khả năng họ cố giữ mọi thứ ở vạch xuất phát để chờ trận lượt về trên sân nhà cũng rất thấp. Họ sẽ chơi sòng phẳng.
Valencia sẽ còn cần rất nhiều lần cầm chân trước Real Madrid nữa để leo đến đẳng cấp của đối phương, Real Madrid sẽ còn phải trải qua nhiều mùa sa sút nữa để xuống tới bờ vực Valencia đang đứng.
Nhưng trên sân cỏ, người ta hoàn toàn có quyền nghĩ đến những trận đấu mà Real Madrid thở phào, hay thở hắt.