Ronaldo thật ra không đáng phải nhận nhiều ác cảm đến thế chỉ vì thái độ kiêu ngạo được bộc lộ quá rõ rệt của anh. Trái lại, nếu chúng ta biết rằng tiền vệ người Bồ đã trải qua một quãng đường khó nhọc đến thế nào để có ngày hôm nay, thì ngả mũ tôn trọng anh không phải là vấn đề to tát, và sự kiêu căng (bề ngoài) hiện tại có thể được cảm thông.
Ronaldo không sinh ra trong nhung lụa, giống như hình thức bóng bẩy hiện tại của anh. Mẹ anh là một đầu bếp. Cha anh vốn là một người làm vườn theo thời vụ (ông đã mất vì viêm gan, hệ quả của chứng nghiện rượu). Đội bóng đầu tiên trong cuộc đời Ronaldo, khi anh lên 8 tuổi, là Andorinha, nơi cha anh làm người giặt giũ quần áo. Khi Sporting để ý đến Ronaldo, vì gia đình không có chi phí trang trải đi lại, anh phải đến Lisbon một mình, vượt qua 1000 cây số đường bộ, rồi tàu thủy, khi vẫn còn là một thiếu niên.
Bóng đá đối với Ronaldo khi ấy là một lối thoát thực sự, và là vũ khí giúp anh chống lại những kỳ thị về xuất thân. Trong những năm theo học tại học viện bóng đá Sporting, chất giọng đặc sệt của vùng Madeira của anh từng là chủ đề bị đám bạn học chế giễu nhiều nhất, thậm chí cả giáo viên cũng hùa theo trò đùa tai ác ấy (anh đã ném ghế vào giáo viên đã chế giễu mình, và bị đuổi học).
Báo chí khai thác rất nhiều về các cô bồ và thói lăng nhăng của anh, nhưng trong công việc, Ronaldo là một người vô cùng chuyên nghiệp. HLV Alex Ferguson của M.U trước đây và HLV Jose Mourinho hiện tại đều công nhận anh luôn là người chăm chỉ nhất trên sân tập. Thể hình luôn được giữ ở mức lý tưởng nhờ hàng giờ trong phòng tập gym, và các cú sút phạt đều được tập luyện theo kiểu ngoài giờ. Bóng đá đối với Ronaldo không chỉ là một cuộc chơi, mà còn là một cuộc cạnh tranh để sinh tồn, vươn lên và xóa bỏ đi những ấn tượng về quá khứ nghèo khó, về một gia đình không trọn vẹn, và xuất thân "nhà quê" của anh.
Bóng đá đối với Lionel Messi thì lại khác, hoàn toàn là một đam mê. Lên 5 tuổi, anh chơi cho một đội bóng địa phương được dẫn dắt bởi cha anh. Gia đình Messi không giàu, nhưng yên ấm, và cuộc đời anh được nắn theo một dòng chảy ủng hộ cho nỗi đam mê ấy lớn dần lên. Năm 11 tuổi, anh bị chứng thiếu hormone tăng trưởng, và Barcelona đã chấp nhận trả 900 USD/ tháng, trong nhiều năm để chữa trị cho anh . Ở Catalunya, Messi cũng được dạy dỗ bởi La Masia, một lò đào tạo trứ danh không chỉ vì lối chơi đặc trưng, mà còn về tính cách giản dị và niềm đam mê bất tận với trái bóng.
Đừng chơi bóng chỉ để chứng tỏ, Ronaldo!
Cho đến tận bây giờ, bóng đá với Messi vẫn là một trò chơi, nơi mà anh ra sân và đá bóng như hít thở khí trời. Cộng với tài năng thiên bẩm, nỗi đam mê lớn lao giúp anh vượt qua tất cả với một sự vô tư đáng ngạc nhiên. Ronaldo thì khác. Chúng ta cảm nhận được sự ích kỷ và đôi chút hằn học của tiền vệ người Bồ khi thực hiện một vài pha bóng hỏng, hoặc khi các đồng đội chơi không theo ý anh.
Đó chỉ là một trong nhiều hành động "tự vệ" của Ronaldo, một bản năng hình thành trong anh từ buổi đầu sự nghiệp. Tiền vệ người Bồ gồng mình lên, nỗ lực để vượt qua những đánh giá rằng anh chỉ là cầu thủ lớn của những trận nhỏ, rằng anh còn kém xa Messi, hoặc những lời nhận xét tiêu cực đại loại thế. Với Messi, chơi bóng thường là lúc anh... thả lỏng, thư giãn, với "quy chiếu" chỉ là quả bóng, chứ không phải để chứng tỏ rằng anh giỏi hơn Ronaldo, hoặc anh đã là huyền thoại hay chưa.
Ronaldo, người luôn coi bóng đá là một cuộc chiến mà sự cạnh tranh là rất khốc liệt, luôn bị áp lực ấy đeo đẳng (dù anh luôn mồm phủ nhận rằng "áp lực chẳng thể xâm nhập được tôi"), và nó càng lớn hơn khi đứng cạnh một Messi quá vô tư ở Barcelona, trước một đội bóng có lẽ luôn ám ảnh anh trong giấc ngủ.
Điều anh cần phải làm bây giờ là gì? Hãy vô tư một chút như Messi, chơi bóng vì niềm vui cái đã, trước khi nghĩ đến việc vượt qua một hình mẫu nào đó, vì hình mẫu thì luôn có giới hạn (đến Messi còn không chơi hay trong màu áo ĐT Argentina, khi đánh mất sự vô tư thường thấy), còn đam mê là vô hạn. Đó có thể là chìa khóa cho Ronaldo, dù làm được như thế là điều thậm khó đối với một người tham vọng và luôn tự đặt mình trong trạng thái chiến đấu như anh...
21 - Mùa này, Ronaldo đã ghi được 21 bàn sau 18 vòng ở Liga. Nếu cứ nổ súng với "tiến độ" trung bình 1,7 bàn/ trận thế này, anh có thể kết thúc mùa bóng với... 52 bàn, nếu chơi đủ tất cả các trận còn lại ở Liga 48 - Cristiano Ronaldo là người ghi bàn nhiều nhất trong số các cầu thủ của 5 giải VĐQG hàng đầu châu Âu trong năm 2011, tính trên mọi mặt trận, trong khi Messi "chỉ" ghi được 43 bàn |
Phạm An
Thethaovanhoa.vn