Khái niệm tiền vệ "box-to-box" dùng để chỉ những tiền vệ có khả năng công thủ toàn diện, với phạm vi hoạt động trên khắp mặt sân. Trong số những tiền vệ kiểu box-to-box đang chơi bóng, có thể kể ra Frank Lampard, Yaya Toure, D. De Rossi, Marchisio... |
Bàn thắng phi thường của Sergio Aguero không phải là lỗi của Petr Cech. Tương tự, không thủ môn nào trên thế giới có thể cản phá được pha dứt điểm trên không của Demba Ba. Nhưng người xuất sắc nhất, dù ít nổi bật hơn, là Yaya Toure, người đã thiết lập tiêu chuẩn mới cho những tiền vệ trung tâm hiện đại.
Nhiều người hẳn phải cảm thấy rằng HLV Roberto Mancini đã không sử dụng Toure thường xuyên hơn ở vị trí mà anh mạnh nhất: một tiền vệ trung tâm di chuyển tự do. Chiến lược gia người Ý thường sắp xếp để anh đá ở một vị trí phòng ngự và bảo thủ hơn so với thời anh còn chơi cho Barcelona và chỉ đẩy cao Toure như một kế hoạch B của ông.
Vai trò mà Toure thể hiện trong chiến thắng của City trước Newcastle tháng 5/2012, trận đấu mang tới chức vô địch, là một ví dụ điển hình, là sự khác biệt trong một trận cầu khó khăn. Điều đặc biệt ở Toure là khi dâng cao, anh có thể phá vỡ các ý tưởng về hệ thống chiến thuật mà đối thủ đã triển khai từ đầu trận.
Chỉ riêng kỹ năng đó khiến Toure xứng đáng với một hợp đồng mới mà anh vừa ký tháng này và tất cả những phẩm chất của tiền vệ người Bờ Biển Ngà xuất phát trước hết từ thể hình và thể lực mà khó có tiền vệ nào trong thế giới bóng đá đọ được với anh. Quan trọng hơn, bạn không dễ dàng tìm thấy một cầu thủ cao to như thế, nhưng vẫn tốc độ và có thể sử dụng thể lực của mình khéo léo như thế.
Sức mạnh và khả năng sử dụng nó một cách thích hợp của Toure khiến anh càng giá trị ở một giải đấu đòi hỏi nhiều thể lực như Premier League. Chiến thắng trước Chelsea không phải là lần đầu tiền vệ này tận dụng những tố chất đó của anh để áp đảo hoàn toàn đối thủ. Vai trò tiền vệ lùi cũng cho phép Toure có bóng với nhiều khoảng trống hơn phía trước và do đó, sử dụng bóng một cách hiệu quả hơn. Thông thường, một tiền vệ trung tâm kiểu anh có 2 lựa chọn khi có bóng: chuyền ngay cho đồng đội hoặc cầm bóng chờ tới khi thích hợp. Toure có một lựa chọn thứ ba: đột phá và sút bóng. Với chiều cao 1,87 mét và sải chân cực dài, gần như không ai có thể khiến Toure té ngã và cũng rất ít người có thể ngăn chặn được anh.
Toàn diện, cơ động và tốc độ, Toure là tất cả những gì một HLV có thể mơ tưởng về mẫu tiền vệ trung tâm trong bóng đá hiện đại. Phần lớn các tiền vệ trung tâm từ vòng cấm địa này sang vòng cấm địa kia hiện giờ, Arturo Vidal, Claudio Marchisio, Daniele De Rossi, Javi Martinez…, đều có sức mạnh về thể lực khiến họ nổi bật. Nhưng họ cũng có những giới hạn, Yaya đã vượt ra ngoài giới hạn đó.
Màn trình diễn của anh trước Chelsea, như đã nói, là rất ngoạn mục. Hiếm khi bạn nhìn thấy hai đội hình 4-2-3-1 đối mặt với nhau trong 90 phút hấp dẫn đến thế, dù cả hai HLV Mancini và Rafael Benitez ban đầu đều vào trận với tâm lý bảo thủ và bảo vệ hàng thủ của họ kỹ lưỡng. Điều bạn cần để một trận đấu như thế này trở nên hấp dẫn là một người phá vỡ lề lối và tạo ra sự biến động. Toure chính là người như thế.