Mùa giải 2004-05, CLB có lợi nhuận lớn nhất ở Premier League là Everton. Họ vượt qua Arsenal, Manchester United và Chelsea để thu về khoản lãi ròng hơn 20 triệu bảng. Nguyên nhân: họ đã bán đi Wayne Rooney, khi đó được coi là thiên tài bóng đá Anh với vòng chung kết Euro 2004 tỏa sáng rực rỡ.
Điều đó nhắc chúng ta nhớ lại sự nghiệp của Rooney và David Moyes đã kéo dài ra sao. Giờ đây, Moyes, được chọn thay thế Sir Alex Ferguson ở Manchester United, sẽ có cơ hội tái ngộ người học trò cũ trong một tình thế khó khăn. Ngày 14/3/2002, Moyes tới Everton. 5 tuần sau, Rooney được đôn lên ngồi dự bị ở đội một trong trận gặp Southampton.
Vào đầu mùa giải 2002-03, những bàn tán về việc thiên tài bóng đá 16 tuổi của vùng Merseyside, được so sánh với Kenny Dalglish, bắt đầu rộ lên nhanh chóng. Ra mắt trong trận gặp Tottenham Hotspur, Rooney góp sức giúp Everton về đích ở vị trí thứ 7 trong mùa giải trọn vẹn đầu tiên của Moyes, một tiến bộ lớn so với hạng 15 năm trước đó.
Tuy nhiên, sự bùng nổ thực sự của anh chỉ bắt đầu ở mùa giải sau. Mùa giải thứ hai, cũng là mùa cuối cùng của Rooney trong màu áo Toffee là thành công lớn với cá nhân anh, nhưng Everton chỉ về đích hạng 17, suýt nữa thì rớt hạng. Có thể tin rằng di sản lớn nhất của Rooney ở Goodison Park không phải là những bàn thắng của anh, mà khoản tiền anh mang về cho Moyes giúp ông cấu trúc lại đội hình và đưa Everton về hạng 4 mùa 2004-05, đồng thời đứng ở tốp 8 ở 7 trong 8 mùa giải sau đó.
Tuy nhiên, trong khi đội hình tằn tiện của Moyes thường chơi tốt hơn kỳ vọng trên sân, tình hình tài chính của CLB Merseyside ngày càng trở nên ảm đạm. Kể từ cột mốc 2004-05, CLB đã thua lỗ trước thuế hơn 40 triệu bảng, bất chấp việc thu về hơn 50 triệu bảng từ tiền bán cầu thủ.
Trong mùa 2004-05, tiền bán cầu thủ của Everton (23,4 triệu bảng) đã trở thành lợi nhuận của họ, 23,5 triệu bảng. Những năm gần đây, khoản thua lỗ trước thuế ngày càng lớn, lần lượt là 3,1 triệu bảng, 5,4 triệu bảng và 9,1 triệu bảng, dù đã thu về hơn 40 triệu bảng lợi nhuận bán cầu thủ. Những con số đó cho thấy Everton gần như giẫm chân tại chỗ về mặt tài chính trong suốt thời Moyes.
Hiện giờ, trừ khi có một nhà đầu tư lớn chấp nhận bỏ tiền, Everton sẽ rất khó có thể giành một vị trí trong tốp 8, dù khoản tiền mới từ hợp đồng bản quyền Premier League sắp tới nhiều khả năng sẽ giúp họ cân bằng lại ngân sách. Hoạt động tài chính của Everton thời Moyes đưa ra nhiều gợi ý về nhiệm vụ sắp tới của ông ở Old Trafford.
Quy mô và đẳng cấp công việc ở Manchester là hoàn toàn khác. Một trong những nhiệm vụ đầu tiên của Moyes là giành được sự tôn trọng trong một phòng thay đồ gồm toàn những siêu sao triệu phú. Câu hỏi về tương lai của Rooney có thể là cơ hội để Moyes để lại dấu ấn ra mắt của ông. Trong khi mùa giải này đặc biệt thành công với một số cầu thủ M.U, Michael Carrick, Rio Ferdinand, Robin van Persie, thì với Rooney, nó là một nỗi thất vọng lớn.
Moyes cần xây dựng lại đội bóng có hoặc không có số 10 nổi tiếng của ông. Trong 11 năm tại Everton, chiến lược gia người Scotland và các cộng sự đã tạo dựng được một bản thành tích lý tưởng đưa về những cầu thủ đáp ứng được yêu cầu của đội bóng với giá cả rất phải chăng. Để thay thế Rooney, ông cần tiếp tục điều đó. Nhưng tại Old Trafford, điều quan trọng hơn có lẽ là nhận ra khi nào phải bán đi một ngôi sao, chứ không phải mua về, vì M.U có đủ sức hút cả về tiền bạc lẫn danh tiếng cho những ngôi sao lớn nhất.
Moyes sẽ không phải chiến đấu để giữ cầu thủ như kiểu giữ Joleon Lescott, nhưng ông cũng cần phải biết lúc nào thì đã đến thời điểm bán đi những người giỏi nhất, như Ferguson đã làm. Sir Bobby Charlton đã tổng kết rất chí lý về những gì Moyes phải làm ở Old Trafford trong một phát biểu tuần trước: “Tôi cho rằng đã đến lúc David phải bộc lộ chính mình”.
Vấn đề còn lại với Moyes là đấu trường châu Âu. Everton đã chơi dưới sức mình trên các sân chơi châu lục dưới thời Moyes, với những thất bại như 1-5 trước Dinamo Bucharest, 0-5 trước Benfica hay 0-3 trước Sporting Lisbon. M.U tất nhiên có lực lượng khác hẳn, nhưng những thách thức ở châu Âu cũng khác hẳn khi mọi người đều thừa nhận Champions League ở đẳng cấp hoàn toàn khác so với Europa League.