>>
Kỷ niệm một năm danh hiệu Premier League đầu tiên của CLB, đội bóng áo xanh đã nói lời chia tay với HLV người Italia Roberto Mancini. Từ quan điểm của CĐV, thời điểm này thật khó chịu. 13/5 lẽ ra phải là ngày họ hồi tưởng về kết thúc khó tin ở mùa giải trước. Thay vào đó, giờ họ phải lo lắng về tương lai bất định ở Etihad.
Đây không phải là lần đầu tiên những ông chủ A-rập của Man City đối xử tệ bạc với các HLV. Mark Hughes phải trải qua kết thúc còn tồi tệ hơn năm 2009 khi ông chỉ biết tin mình bị sa thải qua báo chí, còn người thay thế ông thì đã được mời về trước đó vài tháng. Việc Mancini bị sa thải không làm ai ngạc nhiên, nhưng cách mà điều đó diễn ra khiến nhiều HLV áo xanh phiền lòng.
Nhiều người nghĩ rằng chiến lược gia người Ý đã có cơ hội cuối cùng của ông ở trận chung kết Cúp FA gặp Wigan ở Wembley, và ông đã không tận dụng được. Nhưng tuyên bố từ Man City có thể khiến họ thay đổi suy nghĩ. Trên trang web của đội bóng, Man xanh tuyên bố: “Bất chấp nỗ lực của tất cả mọi người, CLB đã không đạt được những mục tiêu đề ra trong năm nay, ngoại trừ việc được dự Champions League mùa giải tới”.
Điều đó đồng nghĩa với việc về nhì ở Premier League, vào chung kết Cúp FA và tiếp tục duy trì suất dự Champions League là không thể chấp nhận ở Etihad. Tất nhiên, Mancini đã làm sai nhiều việc. Lòng tin mù quáng của ông với Mario Balotelli kéo dài quá lâu, những thử nghiệm 3 hậu vệ khiến các cầu thủ bối rối và đội bóng thua trận, không trao đủ cơ hội cho các cầu thủ trẻ và quản trị nhân sự sai lầm khi công khai chỉ trích những trụ cột.
3 năm rưỡi đầy thăng trầm của Mancini tại Man City
Tuy nhiên, trong khi bị loại khỏi Champions League là đáng thất vọng, kết quả bốc thăm đẩy họ vào tình thế rất bi đát ngay từ đầu ở bảng tử thần với Borussia Dortmund, Real Madrid và Ajax. 2 đội sau đó đã vào bán kết, còn đội kia vừa giành chức vô địch Hà Lan. Man City cũng không đáp ứng những yêu cầu chuyển nhượng của Mancini trong mùa hè. Trong khi ông muốn có Robin Van Persie, hay ít ra là một ai đó giống như vậy, thì Brian Marwood lại đưa về Scott Sinclair. Kết quả là trong khi Man City giẫm chân tại chỗ thì M.U bứt tốc mạnh mẽ, giành chức vô địch phần lớn nhờ vào những bàn thắng của tiền đạo người Hà Lan, trong khi Sinclair biến mất khỏi các sân bóng ở Anh suốt 9 tháng qua.
Với tất cả những gì đã diễn ra, việc hồi tưởng lại những thời khắc vinh quang của Man City 3 năm vừa qua càng thêm quan trọng. Với Mancini, họ đã có chiến thắng 6-1 ở Old Trafford, có danh hiệu lớn đầu tiên sau 35 năm, có chức vô địch quốc gia đầu tiên sau 44 năm… chưa kể những thống kê công phu hơn như bất bại trên sân nhà trong suốt 2 năm.
Nhiều CĐV áo xanh sẽ thấy nhớ Mancini, từ ngày mà ông đứng bên đường piste với chiếc khăn choàng trắng-xanh cho tới những cuộc họp báo sau trận đấu đầy giận dữ. Ông cũng nhận được sự tôn trọng từ đối thủ ở M.U Sir Alex Ferguson và là một trong số hiếm hoi những người là đối thủ thực sự của Sir Alex trong 27 năm qua. Dẫu rằng Mancini ra đi là đúng, ông vẫn xứng đáng với một lời cảm ơn từ đội bóng áo xanh, và từ cả ban lãnh đạo, thay vì bị ghẻ lạnh như những ngày qua.